Diệp Nha thật sự rất mệt mỏi, đặt người xuống giường đất, cảm giácthoải mái khi thân thể chạm đến chăn đệm làm nàng thở dài thỏa mãn. Nàng không gối đầu lên gối, liền nằm úp sấp lên giường, mí mắt cao thấpkhông ngừng đánh nhau, trong bóng đêm dần dần hiện ra thân ảnh mơ hồ của Tiết Thụ, hai mắt nàng hoàn toàn khép chặt.
Từ sau ngày đó, hai người đã mấy ngày không có thân thiết.
Tiết Thụ biết nương tử rất mệt, cho nên trước đó hắn đều ngoan ngoãnkhông trêu trọc nàng, nhưng ngày mai không phải ra ngoài làm việc nữa,đêm nay kêu nương tử giúp hắn một chút, chắc cũng không có vấn đề gì?
Hắn hưng phấn mà nghĩ, lau xong người, lại cố ý cẩn thận xoa xoa chỗ đó, nương tử rất thích sạch sẽ.
Bất quá chờ đến khi hắn nằm xuống cạnh Diệp Nha, hắn mới phát hiện nàng đã ngủ say, thậm chí còn phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.
Hắn không cam lòng chọc chọc thắt lưng của nàng, nương tử rất sợ ngứachỗ đó, trước kia mỗi lần hắn chọc vào nàng, nàng đều trốn sang một bên, nhưng lần lại không thấy nàng nhúc nhích, giống như không có cảm giáclà hắn đang chọc vào người nàng.
”Nương tử, sờ ta một chút, đã mấy ngày ngươi không giúp ta làm...” Hắn tiến đến bên tai nàng, thấp giọng cầu xin.
Hơi thở ấm áp phả vào trong tai, rốt cục Diệp Nha cũng thanh tỉnh chút ít, xoay người sang phía bên cạnh, đầu gối lên cánh tay, nhỏ giọng than thở: “Khốn tử, đừng nháo ta...”
Hắn thật sự xấu xa như vậy sao?
Tiết Thụ đau đầu, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521941/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.