1.
Có tiếng bước chân vọng giữa hành lang bệnh viện trong đêm.
Sử Sùng ló người nhìn vào phòng bệnh, đúng lúc Tưởng Kim Minh định đi đóng viện phí, vội hỏi: “Chú Tưởng sao rồi?”
“Sao mày lại đến đây.”
“Lão Sử gọi điện cho tao.” Sử Sùng chau mày, giả vờ bình thản, “Ông ấy đâu rồi? Đã đến chưa?”
“Đến rồi, đang ở bên kia.”
“Chú Tưởng không sao chứ?”
Tưởng Kim Minh lắc đầu, lại vỗ vào vai anh, nói: “Đi thôi, đi đóng viện phí với tao.”
Rẽ, xuống lầu, lại rẽ, trên đường đi chỉ có thứ mùi đặc trưng của bệnh viện cùng những lời lo lắng của bệnh nhân y tá, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Ngày thứ hai sau khi Tưởng Kim Minh và Trình Hi gọi điện thoại, biết được kết quả kiểm tra của bố Tưởng, phát hiện có vấn đề ở mạch máu não, cần phải kiểm tra thêm, sau đó mới quyết định có cần can thiệp phẫu thuật hay không.
Anh sững người, cả Quý Hồng cũng vậy, hai mẹ con không ngờ rằng… một người thậm chí còn không bị đau đầu… hoặc cũng có thể là ông cố chịu đựng.
Sử Chí Dũng có người quen ở bệnh viện, vừa nghe tin lập tức chạy đến giúp. Ban đầu Tưởng Kim Minh còn không quan tâm đến những cuộc kiểm tra này, thậm chí còn lén lút chuồn viện, mà khi đó bố Tưởng đang nằm ngủ trên ghế xếp…
Nghĩ đến đây, trong lòng anh cực kỳ khó chịu.
Đóng phí xong, hai người đứng ở bậc thềm cửa sau bệnh viện. Sử Sùng lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi, Tưởng Kim Minh nhìn, nhắc nhở: “Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong/1116711/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.