1.
Buổi sáng trước khi mở cửa, Trình Hi lại đi tuần như thường lệ.
Bắt đầu từ tầng hai cho đến tầng trên cùng. Càng gần phòng VIP thì lòng lại bất an – sáng nay ra ngoài không gặp người ở công ty địa ốc, liệu có chực chờ ở rạp chiếu phim không?
Quả nhiên, vừa đặt chân lên hành lang thì đã thấy cửa mở, trong phòng có ánh sáng.
Trình Hi không nghĩ bọn họ sẽ làm gì ở ngay trong rạp phim, nhưng vẫn không tránh khỏi thấp thỏm, xác nhận bộ đàm đã bật, cô chậm rãi đi vào…
Không có ai?
Cô đứng trước cửa một lúc, do dự rồi mới đi vào, bất thình lình có người đứng dậy từ giữa hàng ghế cuối…
Là chị lao công, trong tay còn xách bịch rác, ôm ngực nhìn cô: “Quản lý Trình?”
“… Tối qua không dọn vệ sinh à?”
“Hôm qua trong nhà có chuyện, tôi xin nghỉ trực tiếp với giám đốc.”
“À…” Cô đi tới, nhìn bịch rác trong tay, hỏi, “Dạo này ban ngày đang cho thuê, ắt cũng không có rác xả.”
“Chưa chắc đâu, trưa hôm trước bọn họ cũng ở đây, gọi đồ ăn bên ngoài rồi còn bảo tôi dọn dẹp.”
Chị lao công bất mãn từ lâu, lần này như tìm được cơ hội trút giận: “Thời gian trước cô không ở đây nên không biết đấy thôi, tôi dọn dẹp rạp phim chưa xong còn phải dọn giúp họ. Có lúc bọn họ tự chiếu phim, uống bia, ăn lạc rồi bày bừa khắp nơi, mà thảm trải ở đây khó dọn chứ dễ gì, tôi quét mãi còn không sạch.”
Trình Hi cũng chỉ mong tìm được lý do để chấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-vong/1116710/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.