“Anh vẫn quyết tâm đi à?” Vợ hắn, Hoàng Hiểu Hiểu, đang bận rộn trong nhà bếp kiểu mở, trông thấy chồng mình là Trương Tiểu Mãn đang thu dọn hành lý trong phòng khách.
“Lúc đó, đáng lý là anh nên đi một chuyến, dù là do yêu cầu của một đứa nhỏ hay để tìm câu trả lời cho sự hoang mang của chính anh.” Trương Tiểu Mãn ngẩng đầu lên nhìn vợ, vừa giống như muốn trả lời câu hỏi của vợ, vừa như muốn lẩm bẩm với chính mình, “Lúc ấy không dám đi, đó là do anh nghĩ rằng mình không nên vướng vào chuyện thị phi này. Sau bao nhiêu năm, rốt cuộc anh cũng không vượt qua được rào cản trong lòng kia. Nói cho cùng, vẫn là rất áy náy.”
“Gần đây mới chỉ khá khẩm hơn một chút, con gái chúng ta cũng vừa mới đi học mẫu giáo,” Hoàng Hiểu Hiểu cúi đầu cắt rau, “Em không muốn con mình lại rơi vào vòng xoáy này. Sống bình dị không được ư? Áy ná à? Nói cho cùng, chuyện này có liên quan gì đến anh đâu?”
“Dù gì thì đó cũng là học trò của anh...”
“Rốt cuộc, anh cũng chỉ là một giáo viên bình thường, vô cùng bình thường mà thôi!” Nói xong, Hoàng Hiểu Hiểu ném con dao đi, đi thẳng một mạch đến phòng ngủ rồi đóng cửa lại.
Trương Tiểu Mãn cũng không ngờ vợ mình lại phản ứng nghiêm trọng đến vậy. Hắn bước tới hành lang, nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt, sau đó chỉ biết thở dài. Xem ra, hôm nay chỉ có thể ăn tạm bữa trưa trên xe.
...
Hoàng Hiểu Hiểu cúi đầu ngồi trên giường trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-thet-cua-nguoi-cam/1168408/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.