Cuối cùng ba mẹ của Tần Tuấn Phong cũng đã đến. Ngày mai là đám cưới, nên hôm nay Tần Tuấn Phong đưa Tô Thiên Kim đến gặp ba mẹ mình.
Tô Thiên Kim cúi đầu chào: "Con chào hai bác."
Tần lão gia liền cười nói: "Được rồi, con không cần như vậy, dù sao cũng là người một nhà, con gọi ba mẹ như Tuấn Phong là được rồi."
"Hừ." Tần phu nhân lộ rõ sự ghét bỏ: "Dù sao hôm nay cũng chưa phải đám cưới, ông đừng vội mừng."
"Mẹ." Tần Tuấn Phong khó xử: "Mẹ đừng như vậy."
"Con còn nói mẹ?" Tần phu nhân tức giận: "Người phụ nữ này ngoài vẻ ngoài thì có gì đáng giá, cướp người yêu của bạn mình, có cái gì tốt?"
"Mẹ, Thiên Kim là vợ của con." Tần Tuấn Phong cũng không vui, ngày mai là đám cưới mà lại phải cãi nhau với mẹ mình.
Tô Thiên Kim cúi đầu, cắn mạnh môi xuýt bật cả máu, cô ra sức vặn tay mình, kiềm nén nước mắt của mình.
Là hậu quả của cô đúng không, cô không nên yêu Tuấn Phong, không nên chấp nhận cuộc hôn nhân này, nếu ngày hôm đó cô đừng... dù sao cũng đi đến nước này rồi, phải cố gắng giữ tình yêu này của mình, bảo vệ kết tinh tình yêu của hai người họ, sau đêm hôm đó, cô lại có thai, Tuấn Phong vẫn chưa biết. Cho dù thế nào đi nữa cô sẽ cố gắng, sẽ chịu đựng, vì Tuấn Phong, vì đứa trẻ trong bụng cô.
"Hai bác." Tô Thiên Kim rất lâu mới nói, giọng rất nhỏ nhẹ: "Con biết là con không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-set-ai-tinh/2770815/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.