Tô Thiên Kim nhìn tấm ảnh, dạ dày cô bỗng cuộn lên, cô lao ngay vào nhà tắm, nôn thốc nôn tháo.
Tần Tuấn Phong không hiểu chuyện gì, chạy theo vợ vào nhà tắm, vỗ nhẹ vào lưng cô: "Em làm sao vậy? Em thấy không khoẻ sao?"
Tô Thiên Kim không trả lời, cứ cúi người mà nôn, dường như muốn nôn ra hết những gì trong dạ dày.
Tấm ảnh đó đúng là đáng sợ.
Lúc sau cô mới ngừng nôn, khuôn mặt trở nên tái nhợt.
Tuấn Phong càng lo lắng: "Em thấy thế nào? Đỡ hơn không?"
Thiên Kim khẽ lắc đầu, yếu ớt nói: "Em không sao, anh mang tờ báo đi vứt đi."
Tần Tuấn Phong dìu cô ra ngoài, anh mới để ý đến tờ báo trên bàn, anh cầm lên xem rồi nhíu mày lại, thầm nghĩ: Đây không lẽ là kết quả của cuộc hôn nhân không có tình yêu sao?
Anh vội kêu người đốt tờ báo đi, rồi tự pha cho Tô Thiên Kim ly trà nóng.
"Em uống đi, một lát sẽ đỡ hơn thôi."
Tô Thiên Kim gật đầu, cầm lấy ly trà nóng, hớp một ngụm. Cô khẽ than một tiếng: "Thật đáng sợ."
Lát sau, Tô Thiên Kim định thần lại một chút, quay sang hỏi Tuấn Phong: "Jenny đâu rồi anh?"
"Mẹ bế thằng bé ra ngoài rồi, anh đưa em đi."
Tô Thiên Kim đứng lên, đi ra ngoài.
Bên dưới tán cây rộng lớn, có chiếc ghế đu, một người phụ nữ trung niên đang bồng một đứa bé, bà cười vui vẻ trò chuyện: "Cháu trai của bà, cháu rất giống ba của cháu, làn da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-set-ai-tinh/2770784/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.