Giữa buổi chiều thứ sáu, sau khi hết công việc, anh thuê taxi đi về phía bắc thành phố. Có một địa chỉ anh phải đến.
Anh xuống taxi trên đường Nguyễn Kiệm, rồi đi bộ vào con hẻm nhỏ.
Số nhà 107 là một ngôi nhà hai tầng, quét sơn nhạt bên ngoài. Căn nhà không lớn. Nhìn từ bên ngoài, nó không có gì nổi bật so với những nhà hàng xóm. Có đến ba tầng cửa. Hàng rào sắt làm thành một cái lồng bao bên ngoài. ửa kéo bằng sắt trần. Cửa gỗ tấm to bản. Cả hai đều đóng. Trên ban công tầng hai có năm chậu cây, trồng trong những bồn sứ màu vàng nhạt. Hai cây lưỡi mác trong số 5 chậu cây đã chết khô. Cửa ra ban công đóng kín. Một con chó bécgiê lớn màu đen đứng ở ban công tầng hai hau háu nhìn xuống đường, lưỡi thè dài.
Trời đột ngột đổ mưa bóng mây ào ào. Duy đến ngồi ở quán nước nhỏ chếch với căn nhà. Trong vòng mười lăm phút khi anh ngồi đó, đầu anh hoàn toàn trống rỗng. Anh chỉ nhìn lên căn nhà và khoảng trống trước của… và để cho những hình ảnh ấy choán lấy toàn bộ cảm giác. Anh ăn no những mảng miếng và góc cạnh mờ mờ trước mặt, thậm chí ăn no cả khoảng không khí trống rỗng trước nhà. Càng ngồi, anh càng chìm dần, chìm dần vào một cảm giác yên ổn lạ lùng. Nó thật hiển nhiên: trên khắp thế giới, chỗ tốt nhất của anh chính là ở đây, đúng như thế này. Anh có thể ngồi ở đây bao lâu cũng được.
Một lúc sau, Hoàng về. Anh ta xuống xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-nguoi/10200/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.