Họ lên giường đi ngủ sớm. Anh luồn tay xuống dưới đầu M cho nàng gối lên. Một chân M gác lên đùi anh, một tay vắt ngang ngực anh. Tóc nàng châm vào da anh, chỗ da non gần nách. Hơi buồn buồn.
Duy để ý cái sự buồn buồn, nhột nhột ấy. Càng để ý càng thấy nhột. Anh kiên quyết không gãi, cũng không nhích tay lên cho thoải mái. Anh cứ nằm yên, lẳng lặng theo dõi ngưỡng chịu đựng và sự tê bại của mình. Buồn cười. Một người đang nằm cạnh anh, vòng tay qua người anh. Một thứ có mắt, mũi, miệng, tim, gan, ruột non, ruột già và lỗ đít. Một thứ nếu bỏ ra ngoài lạnh sẽ chết lạnh. Bỏ không cho ăn thì chết đói. Bỏ không cho uống thì chết khát. Nhưng lúc này thì đã ăn no, uống nước đủ, và nằm thở đều đều cạnh anh. Người. Người. Họ là hai người nằm chung nhau trên một chiếc giường, trong một căn phòng, giữa một thành phố, trong một quả cầu trôi nổi. Bây giờ nếu chẳng may có cái gì đấy làm biến mất những bức tường và những mái nhà này, thì sẽ hiện ra hai người nằm cạnh nhau trôi nỗi giữa vũ trụ. Hai cá thể ở ngoài nhau.
Chẳng có nghĩa gì cả.
M vẫn nằm bên cạnh anh. Nàng đang lấy hai tay xoa khắp mặt theo những vòng tròn – để giữ cho da mặt được “lưu thông khí huyết”. Bài tập hàng tối trước khi đi ngủ này – anh vẫn trêu là bài “trề môi trợn mắt” vì khi nàng lấy tay miết khẽ da mặt từ phía sống mũi ra ngoài đuôi mắt và xoa những vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-nguoi/10196/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.