*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Hôm sau đi làm, cơm trưa Tô Mạch không ra ngoài ăn mà gọi một chút vằn thắn ăn tạm. Cô nhất định phải làm xong mọi việc trước giờ tan làm. 
Giữa lúc đang vội tối tăm mặt mũi thì nhân viên lễ tân gọi điện tới: “Mạch tỷ, có người gửi hoa cho chị nhé.” 
Tô Mạch ra quầy nhận hoa. 
Nghĩ là Trâu Tinh Thần tặng nên không đọc thiệp, để luôn bó hoa xuống bàn. 
Làm được một lúc mới nhớ ra nhắn tin cho Trâu Tinh Thần báo đã nhận được hoa, lần sau đừng tặng hoa yêu cơ xanh lam nữa, cô thích hoa hồng đỏ hơn. 
Phía Trâu Tinh Thần mãi lâu vẫn không thấy hồi âm. 
Tô Mạch cũng chẳng để tâm cho tới tận lúc Lâm Tiểu Linh đọc được dòng chữ ghi trên thiệp khi đi cắm hoa vào bình giúp cô. 
“Mạch tỷ, cái này…” 
Tô Mạch ngẩng đầu: “Sao thế?” 
Nói rồi nhận lại thiệp xem, xem xong liền vứt vào sọt rác, bảo với Lâm Tiểu Linh: “Hoa này cho em.” 
Lâm Tiểu Linh: “Dạ?” 
Tô Mạch: “Tóm lại đừng để nó xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của chị là được.” 
Lâm Tiểu Linh đem bó hoa yêu cơ xanh lam ấy ra bày ở phòng khách. 
Tô Mạch tiếp tục vùi đầu làm việc. 
Trâu Tinh Thần đang bận, tận lúc xong việc mới đọc được tin nhắn Tô Mạch gửi cho anh ta. 
“Tử Hoài, yêu cơ xanh lam là cái gì thế?” 
Vương Tử Hoài tuy bị gọi là tên ngu nhất công ty nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/6812/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.