Tô Mạch ngơ ngác nhìn cánh cửa đóng chặt của căn nhà đối diện. Anh ta quát ai vậy, thật lớn lối! 
Cô nhặt túi xách lên phủi phủi bụi, dằn lòng kìm nén đau thương. 
Hermes đấy, mấy vạn của cô đấy. 
Chiếc túi chuyên dùng để lấy thể diện của cô. 
Lúc tắm soi gương nhìn thấy chỗ xương quai xanh có một dấu răng rất rõ. 
Da có vết thương hở, dính nước vào hơi xót một chút. 
“Uii…” 
Cô coi cây trụ đỡ bồn rửa là tên đầu sỏ gây chuyện kia, đạp một phát thật mạnh. 
Kiếp trước anh ta nhất định là cầm tinh con chó. 
Tắm rửa sạch sẽ ra ngoài, tóc chưa vội sấy, Tô Mạch lấy một lon bia trong tủ lạnh ra nhún người ngồi lên bàn cơm. 
Chân trần giẫm lên ghế. 
Tóc dài nhỏ nước xuống cặp đùi trần trắng muốt. 
Trâu Tinh Thần giải quyết xong, ra khỏi toa-lét, quay trở về sô pha phòng khách. 
Mặt sô pha đã thành một đống lộn xộn, gối bị đá xuống sàn, đệm nằm chệch choạc. 
Anh ta nằm xuống sô pha, ngoẹo đầu châm một điếu thuốc. 
Điện thoại đổ chuông, anh ta lười cầm nên bật luôn loa ngoài. 
Lục Bảo Muội trong điện thoại nói: “Thần ca ca đã ngủ chưa?” 
Trâu Tinh Thần: “Chưa, đang ở cùng chị dâu em này.” 
Lục Bảo Muội: “À, dì Phó nói hai người mười tám đính hôn, nhanh thật đấy, em chưa biết nên chuẩn bị quà gì, anh nghĩ giúp em đi.” 
Trâu Tinh Thần: “Không cần.” 
“Em còn chơi chung với Tiền Viện gì kia không?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411323/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.