*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong chuyện công việc, Hạ Tường đề nghị đưa Tô Mạch về nhà nhưng cô từ chối.
Cô một mình về biệt thự, liếc nhìn giờ, mười giờ bốn mươi phút, quá tốt, không bị cấm cửa.
Tô Mạch lấy chìa khóa ra định mở cửa thì phát hiện thấy có người đứng trong góc tường tối.
Tay anh ta cầm một điếu thuốc, chính đầu mẩu thuốc lập lòe đã báo cho cô biết.
Tô Mạch đi qua đó: “Trời lạnh thế này sao anh lại đứng ở đây?”
Trâu Tinh Thần tựa vào tường hút một hơi, phả khói thuốc vào mặt cô: “Em còn biết đường về cơ đấy.”
“Đừng làm vậy, anh làm vậy làm em lại thèm thuốc lá.” Tô Mạch cúi xuống thấy đầu mẩu thuốc nằm la liệt dưới đất, cô ngồi xuống nhặt lên, cho vào khăn giấy, đếm thử, bảy điếu, tính cả điếu anh đang hút dở là tám. “Em cai thuốc dễ lắm hay sao mà anh còn dụ em.”
Trâu Tinh Thần ôm eo Tô Mạch, kéo cô vào lòng, đầu mẩu thuốc trên tay cô lại rơi xuống đất.
Anh ngậm một hơi thuốc, cúi xuống bịt môi cô. Khói thuốc bị phả vào trong miệng cô. Thuốc lá nam mạnh hơn của nữ, cô bị sặc: “Anh cố ý chứ gì, em mà không cai được thuốc thì hai ta đừng hòng ở bên nhau, lời này là chính anh nói.”
Anh vứt đầu mẩu thuốc đang cầm đi, cúi xuống ngửi ngửi sau gáy cô như chó đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411385/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.