*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trưa hôm sau, cả đám người Khoa kỹ Tinh Thần cùng ra ngoài ăn cơm.
Ở cổng khu biệt thự, họ gặp anh chàng giao đồ ăn.
Anh chàng đỗ chiếc xe điện dừng lại ven đường, lấy một dây Yakult trong thùng đưa cho Tô Mạch: “Sao hôm nay không gọi cơm ngoài?”
Tô Mạch trả Yakult lại cho anh chàng: “Ngày nào cũng ăn cơm hộp chán rồi, anh cầm lại cái này đi, đừng tặng đồ cho tôi nữa.”
Trâu Tinh Thần lại đứng cạnh Tô Mạch, nhìn anh chàng giao đồ ăn bằng ánh mắt bất thiện.
Phong thái của anh rất giống Phó Vũ An, cho dù chỉ mặc đại một chiếc áo gió đi ra ngoài thì vẫn có cái sang thiên bẩm, vô cùng tương phản với anh chàng giao đồ ăn toàn thân quê mùa.
Anh chàng không sợ, còn nói với Tô Mạch: “Nghe nói dạo này có không khí lạnh tràn về, cô nhớ chú ý giữ ấm nhé.”
Trâu Tinh Thần hất cằm: “Liên quan gì tới cậu.”
Tô Mạch lườm Trâu Tinh Thần một cái: “Anh qua bên kia đứng đi.”
Do những trải nghiệm của bản thân trước đây nên cô có thói quen quan tâm tới lòng tự trọng của người nghèo.
Cô kéo anh sang một bên, khẽ mắng: “Anh đừng có xem thường người khác.”
Trâu Tinh Thần hừ một tiếng, không nói gì.
Thực ra anh không có bất kỳ ý xem thường quần chúng lao động nào, cho dù là công tử nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411383/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.