Buổi tối ăn buffet xong thì đi hát karaoke. Triệu Thù chẳng biết lấy đâu ra một chiếc bánh kem bày lên bàn, cắm nến châm lửa. 
Chu Bắc chọc: “Ông xem ông có ái không? Còn bày đặt làm mấy cái này.” 
Triệu Thù: “Ông thì không ái, váy chị váy em, mình ông là không ái.” 
Tô Mạch lại đếm, hai mươi chín cây nến. 
Trâu Tinh Thần thổi tắt: “Được rồi, cắt đi.” 
Vậy là xong. 
Cũng hơi qua loa thật. 
Tô Mạch hỏi: “Giám đốc Trâu không phát biểu cảm nghĩ năm hai mươi chín tuổi, không ước gì hết à?” 
Trâu Tinh Thần ngả người vào sô pha: “Không cần. Ước nguyện không phải ước là có, phải dựa vào phấn đấu và nỗ lực.” 
Triệu Thù ngồi xổm trước chiếc bánh: “Để tôi nói cho. Hy vọng “Phiêu miểu chi lộ” phát triển thuận lợi, hy vọng công ty khoa kỹ Tinh Thần ngày càng tấn tới.” 
“Và cả, hy vọng sếp có thể mau chóng tìm được bà chủ cho mọi người.” 
Mọi người bắt đầu nhao nhao lên. 
Tô Mạch: “Nếu anh chê tìm bà chủ phiền phức thì hay là chọn luôn một người trong công ty đi, cứ chọn thoải mái.” 
Cả công ty chỉ có mình cô là phụ nữ. 
Triệu Thù lặng lẽ bấm like cho sự nhanh trí của Tô Mạch. 
Trâu Tinh Thần nhướn mày: “Thoải mái chọn người trong công ty?” 
Tô Mạch: “Đúng, chọn thoải mái.” 
Trâu Tinh Thần quét cả căn phòng một vòng: “Anh chọn chính anh.” 
Tô Mạch: “…” Thế quý ngài cứ sống cùng bản thân cả đời đi. 
Cắt bánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-ngot/2411365/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.