Ở thành phố B
"Phương Phương"
"Phương Phương, dậy đi con"
/Dần mở mắt/
Nhâm Phương Nhu mơ màng, một bàn tay đã nhăn nheo vì tuổi già, đặt lên khuôn mặt xinh xắn của Nhâm Phương Nhu
Khiến cô có cảm giác quen thuộc
/Mơ màng/
"Bà nội."
Nhâm Phương Nhu nhìn thấy Bà Nhâm, cô liền nhào tới dựa vào lòng bà
"Bà...cháu Phương Phương nhớ bà lắm"
"Ây dỗ con bé này, đã lớn rồi sao vẫn như con nít thế"
"Bà nói gì vậy, cháu vẫn còn nhỏ"
Nhâm Phương Nhu nhõng nhẽo trong lòng bà, với khuôn mặt ngây thơ mỉm cười
/Xoa đầu/
"Con bé này..., Phương Phương mau rửa mặt đánh răng rồi xuống nhà ăn sáng nào"
Bà Nhâm nói xong đi liền mở cửa xuống nhà
"Vâng bà"
Nhâm Phương Nhu rời khỏi giường, cô đi vào nhà vệ sinh
5 Phút sau
/Bước xuống/
"Phương Phương, xuống rồi à"
"Con mau ngồi vào ghế nào"
Ở dưới bàn đã có Nhâm Ánh Tuyết và Bà Nhâm đã ngồi đợi Nhâm Phương Nhu sẵn
Sau đó Nhâm Phương Nhu liền vui vẻ ngồi vào
"Mẹ, bà sao nay hai người dậy sớm vậy?"
"Còn gì nữa, đương nhiên là nhớ con quá nên không ngủ tiếp được"
/Đỏ mặt/
"Mẹ.."
"Con hỏi bà con kìa"
"Này, Ánh Tuyết con không được nói"
"Có gì đâu mà mẹ ngại với cháu mình chứ"
"Bà con, mới sáng sớm đã gọi mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng này cho con đó"
"Bà con rất nhớ con"
"Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3723663/chuong-85.html