"Hâm Dao, bây giờ cậu đi theo mình nhưng nhắm mắt lại nhé"
"Ừ..ừm...được rùi, tớ sẽ nhắm"
Sau đó cả 2 cùng bước vô căn phòng, khi Thái Khôi Nguyên đang tỉ mỉ quan sát xung quanh thì cậu phát hiện ra một ký hiệu lạ bên cạnh đó là một con số
"Cái gì đây..."
"Hả...Khôi Nguyên cậu thấy gì sao?"
"Ừm...là một ký hiệu cùng với một con số
"Chắc đây là mật mã gì đó, để tớ chụp lại"
"Được rồi Hâm Dao chúng ta đi thôi"
"Ừm...đi thôi"
Nhưng lúc đi ra ngoài, Thái Khôi Nguyên đi ra trước, nhưng vì Nguyệt Hâm Dao đang nhắm mắt, không nhìn ra xung quanh nên khi bước ra cô đã bị vấp phải một đạo cụ gần đó và té
"A...aaa"
"Hâm Dao!, cẩn thận"
/Dùng..../
"Ây da...đau quá"
"Hâm..Hâm Dao cậu không sao chứ?"
"Không..tớ..không sao..."
Lúc này Nguyệt Hâm Dao đang ngồi trên người Thái Khôi Nguyên, vì trước lúc cô té, anh đã lao tới đỡ lấy cô
"A...Khôi...Khôi Nguyên cậu cậu không sao chứ"
Nguyệt Hâm Dao đỏ mặt lên vội vàng đứng dậy
/Từ từ ngồi dậy/
"Không...tớ không sao, câu không sao chứ"
"Tớ...tớ cũng không sao"
Cả 2 ngượng ngùng nhìn nhau, lúc này ở phía sau họ có tiếng bước chân, đó là Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu đang đi tới
"A...Hâm Dao"
"Cậu đã ở đâu thế"
Nhâm Phương Nhu chạy tới ôm lấy Nguyệt Hâm Dao
"Phương Nhu, cậu từ từ thôi, coi chừng cái vòng đứt bây giờ"
"À...hihi...tớ xin lỗi"
Khánh Vỹ Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3652117/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.