4 người bắt đầu đi vào bên trong, xung cảnh bên trong rất tối chỉ có thể lần mò theo những ánh sáng yếu ớt ở 2 bên tường
"Hâm Dao...cậu ổn chứ?"
"Sao tay cậu lại lạnh thế?"
/Giọng nói run rẩy/
"Ốn..tớ..tớ vẫn ổn"
"Hâm Dao..cậu sợ hả"
"Không...tớ...tớ không sợ, chúng ta mau đi thôi kẻo lạc 2 người kia"
Nhưng cả 2 quay lại thì đã không thấy bóng đang Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu đâu
"Này..này…..Khôi Nguyên"
"Hai...hai người họ đâu rồi"
"Mình...mình cũng không biết nữa, chắc lúc chúng ta dừng lại thì đã lạc rồi"
Ớ bên nhóm Khánh Vỹ Tĩnh
Nhâm Phương Nhu không dám mở mắt nhìn chỉ đi theo Khánh Vỹ Tĩnh đang nắm tay dẫn đi
"Vỹ Tĩnh..Vỹ Tĩnh chúng ta đang ở đâu thế?"
"Hai ngudi kia dau"
Nhâm Phương Nhu mở mắt ra thì thấy một bộ đầu lâu treo trên tường liền hét lên
"Aaaaa"
/Nắm chặt lấy cánh tay Khánh Vỹ Tĩnh/
"Đừng... đừng...Vỹ Tĩnh mau đưa tớ ra khỏi đây"
Khánh Vỹ Tĩnh chỉ biết đứng nhìn Nhâm Phương Nhu mà lắc đầu sau đó liền giữ chặt cô lại và
"Phương Nhu... Phương Nhu này"
"'Cậu mở mắt ra nhìn tớ này, không sao cả"
"Đó chỉ là mô hình thôi"
"Hả..."
Nhâm Phương Nhu từ từ mở mắt ra thì đúng là bộ xương treo trên tường là một mô hình
Cô lúc này đỏ mặt lên và quay ra nhìn Khánh Vỹ Tĩnh thì thấy cậu đang cười thầm
"Cậu..cậu cười cái gì"
"Này Phương Nhu, cậu sợ hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3649585/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.