"Phương Phương...mẹ có rất nhiều chuyện muốn nói với con đó" 
"Đi nào...cả 3 người nhà mình cùng vô phòng tâm sự nào" 
"Mẹ...đi với con nào" 
Bà Nhâm mỉm cười lắc đầu xong đi theo cả 2 vô phòng 
Khánh Vỹ Tĩnh và Khánh Hữu Tuấn thấy vậy cũng liền ra ngoài, cả 2 người nhìn nhau nhưng không biết nói gì, vẻ mặt của Khánh Vỹ Tĩnh trông rất niềm nở vui tươi 
Nhưng vẻ mặt của Khánh Hữu Tuấn có chút bất thường khi ông nhớ lại lúc mình nói chuyện với Nhâm Ánh Tuyết 
15 phút trước 
Bà Nhâm dẫn Nhâm Ánh Tuyết về nhà, ở đó Khánh Hữu Tuấn đang ngồi trên ghế sofa, khi thấy bà Nhâm cùng một người phụ nữ lạ, ông liền hỏi 
"Bà Nhâm...vị này là" 
"Cô ấy...chính là mẹ của Nhâm Liễu Phương...là con gái của tôi" 
"Thật vậy sao?, bà Nhâm chúc mừng bà" 
Nhâm Ánh Tuyết đi tới trước mặt Khánh Hữu Tuấn, cô cúi đầu xuống cảm ơn Khánh Hữu Tuấn 
"Thưa ngài...cảm ơn ngài bấy lâu nay đã luôn chăm sóc Phương Phương nhà tôi" 
"Không. không có gì cả...tôi cũng rất thích Tiểu Phương". 
"Con bé rất ngoan ngoãn và dễ thương" 
"Ai cũng rất quý con bé...con bé rất tốt bụng" 
Nhâm Ánh Tuyết nghe thấy vậy cũng liền vui vẻ, nhưng rồi cô nghiêm túc nhìn Khánh Hữu Tuấn như có ý định gì 
"Ngài Khánh... tôi có chuyện muốn nói với ngài...không biết có được không?" 
"Được...cô có gì muốn nói" 
Khi Nhâm Ánh Tuyết nói ra cho Khánh Hữu Tuấn, Khánh Hữu Tuấn có vẻ rất sốc nhưng rồi cũng bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644707/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.