Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Liễu Phương đã lên lớp 
Lúc này Thầy Nghiêm đập cây thước xuống bàn 
"Cả lớp" 
"Nghiêm!" 
"Chúng em chào thầy ạ" 
"Được rồi...giới thiệu với các em, học sinh mới của lớp ta" 
"Nhâm Liễu Phương mời em" 
Nhâm Liễu Phương dụt dè đứng lên bục, cô rất ngại ngùng khi có nhiều người nhìn mình như vậy 
"Xin.xin chào.mọi..người" 
"Mình mình. là là..Nhâm..Liễu Phương" 
"Mong...mọi người giúp đỡ từ nay" 
Khi Nhâm Liễu Phương giới thiệu xong ở dưới liền sôi nổi bàn tán 
"Ê đây không phải là con bám theo thiếu gia nhà họ Khánh sao" 
"Thật không biết xấu hổ mà" 
"Nghe bảo cậu ta không cha không mẹ, là một đứa con hoang đó" 
Ngoài những lời nói xấu còn có những lời xấu châm chọc khiến cho Nhâm Liễu Phương cảm thấy tủi thân...cô không biết làm gì ngoài đứng im đó 
/Bụp/ "Im...hết cho tôi" 
Khánh Vỹ Tĩnh đập mạnh xuống bàn quát lên khiến cho những người xung quanh giật bắn người 
Nhờ vậy mà những tiếng bàn tán về Nhâm Liễu Phương đã không còn 
"Phương Phương lại đây, ngồi chung với tớ" 
Thầy Nghiêm cũng khẽ nhíu mày 
"Phương Phương, con xuống ngồi cạnh Khánh Vỹ Tĩnh đi" 
"Khụ..khụ được rồi...các em mở sách ra chúng ta bắt đầu học" 
Ở dưới chỗ Khánh Vỹ Tĩnh, Nhâm Liễu Phương đang lau đi nước mắt...cô đang cô gắng che dấu đi cảm xúc của mình 
"Phương Phương...cậu sau thế?" 
"Không..tớ không sao..chúng ta mau học thôi" 
Khi đến giờ giải lao 
"Cuối cùng cũng xong tiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644702/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.