Sau đó Khánh Hữu Tuấn liền làm thủ tục xuất viện cho Mộng Tuyết Nhu, khi cả 2 đã lên xe 
"Tuyết Nhu em có muốn quay về nhà em soạn đồ không?" 
"Hmm... chắc không cần đâu anh, nào em về rồi soạn, bây giờ em muốn đi gặp con" 
Khánh Hữu Tuấn lúc này có vể ấp úng nói với Mộng Tuyết Nhu 
"À...à nhưng... nhưng mà bây giờ Tĩnh Tĩnh đang bận việc" 
"Nên mình cứ về nhà em đã" 
"Hảaaa...anh nói vậy là sao?" 
Mộng Tuyết Nhu nhìn thấy thái độ giấu diếm của Khánh Hữu Tuấn trong lòng liền nghi ngờ 
"Anh...giấu em gì phải không?" 
"Không.. .không hề, anh không có" 
Suy nghĩ của Khánh Hữu Tuấn 
"Trác quản gia vừa mới nhắn cho mình là Tĩnh Tĩnh và Tiểu Phương vẫn chưa chuẩn bị xong" 
"Mình đã tính đến tối mới rước Tuyết Nhu về, không ngờ đến cô ấy lại đòi về bây giờ" 
"Mình tính sai rồi phải câu thêm thời gian thôi" 
"Hữu...Tuấn!" 
"Anh đang giấu em chuyện gì? Nói mau!" 
"Hết cách rồi, làm liều vậy" 
Khánh Hữu Tuấn bất ngờ quay sang Mộng Tuyết Nhu trao cho cô một nụ hôn thật lâu 
"um..um anh..anh làm gì vậy?" 
"Tuyết Nhu" 
"Đồ háo sắc...được rồi chúng ta về nhà em trước" 
Mộng Tuyết Nhu đỏ mặt quay sang chỗ khác liên tục mắng Khánh Hữu Tuấn 
"Hữu Tuấn Anh đúng là háo sắc" 
"Ô, được Khánh phu nhân nói vậy đúng là một vinh dự cho tôi mà" 
"Có điều anh chỉ như thế với chỉ mình em thôi Tuyết Nhu" 
"Anh...Anh...hừ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644695/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.