Khi Khánh Hữu Tuấn lật đến cuối quyền sổ thì thấy một dãy số kỳ lạ 
"Dãy số gì đây...đây giống như số điện thoại của ai đó" 
"Mình phải hỏi Tuyết Nhu mới được.." 
Khánh Hữu Tuấn nhìn lên đồng hồ 
"Đã trễ như vậy rồi sao?" 
"Chắc mình chỉ mang cuốn nhật ký và dãy số này theo" 
"Lần sau mình sẽ dẫn Tuyết Nhu tới thu xếp" 
Khánh Hữu Tuấn bước ra ngoài, bên ngoài Địch Đình Vụ ngồi rất tủi thân ở dưới, miệng liên tục lẩm bẩm gì đó 
"Giám đốc...khi nào mới ra đây..đã trễ vậy rồi" 
"Tại sao mình lại phải ngồi đây chứ...đúng vậy mình phải đi vô thôi" 
Địch Đình Vụ vừa đứng dậy quay mặt lại thì thấy một ai đó quen thuộc 
"Ngươi cũng gan lắm nhỉ Đình Vụ" 
"Giám..giám đốc" 
"Ngươi được lắm..thôi bây giờ chúng ta đi về" 
Khánh Hữu Tuấn bước tới đặt tay lên vai Địch Đình Vụ nở nụ cười hơi ác 
"Lát nữa sẽ có việc cho ngươi đây" 
"Suy nghĩ Địch Đình Vụ "Thoii xong mình rồi'"'' 
Trên xe Khánh Hữu Tuấn kể lại cho Địch Đình Vụ nghe về những chuyện trong nhật ký 
"Ngươi có biết nhà tù đó là nơi nào không" 
"Hmm, một nơi có vùng đất rộng... lại còn giống nhà tù sao" 
"Xin lỗi giám đốc...tôi không biết nơi nào giống vậy" 
"Nhưng..." 
"Nhưng sao?" 
"Nếu là một nơi giống nhà tù mà lại có vùng đất rộng" 
"Thì là nhà tù Diễm Khắc ở dưới lòng đất chuyên nhốt những tù nhân mức án tử hình" 
"Nhưng vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644692/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.