"Em nhớ lại rồi?" 
"Tuyết Nhu em nhớ lại rồi sao?" 
Mộng Tuyết Nhu ôm đầu dựa vào người 
Khánh Hữu Tuấn tỏ vẻ đau đớn 
"Em...em nhớ ra rồi...lúc đó em đã bị một xe tải đâm vào" 
"Sau đó...sau đó" 
"Sau đó rồi sao...?" 
"A...đầu em...đầu em đau quá.." 
"Tuyết Nhu không nhớ được đừng ráng nữa" 
Những hình ảnh trong đâu Mộng Tuyết Nhu gần rõ hơn khi xe của cô chuẩn bị nổ thì có một bàn tay đập bể cửa kính 
"Em..lúc đó khi xe em đã lật ngửa...dầu ở xe tải không ngừng chảy ra..." 
"Thì lúc đó...có một người đã đập bể cửa kính xe em" 
"Và đã kéo em ra ngoài...cô ấy...cô ấy" 
"Cô ấy sao.Tuyết Nhu?" 
"Em...em không nhớ nữa...khi cứu em xong...em và cô ấy đã ngất đi vì vụ nồ" 
"Sau đó...sau đó..khi em tỉnh lại thì đã là một nơi rất lạ" 
"Nơi đó là nơi nào.. Tuyết Nhu" 
Với những câu hỏi của Khánh Hữu Tuấn có vẻ như cùng với cơn đau dữ dội mà khiến Mộng Tuyết Nhu không chịu nổi nữa mà ngất vào trong lòng Khánh Hữu Tuấn 
"Tuyết Nhu..Tuyết Nhu..cô ấy lại ngất nữa rồi" 
'Là do mình..mình đã hỏi cô ấy quá nhiều" 
Khánh Hữu Tuấn cảm thấy tự trách bản thân mà vuốt xoa nhẹ khuôn mặt Mộng Tuyết Nhu...đã có vài giọt nước mắt rơi xuống đôi má hồng hào của Mộng Tuyết Nhu 
"Tuyết Nhu...anh vui lắm...em thực sự đang nằm trong vòng tay anh...anh cứ tưởng đó là lần cuối chúng ta gặp nhau" 
Khánh Hữu Tuấn vốn là giám đốc/chủ của một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3644690/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.