Đương nhiên đám người Đường Huy rất khinh thường lời nói của Lạc Tú.
Mặc dù thực lực của cô gái kia có thể trên cả lão Hoàng, nhưng nếu có một con báo tuyết ở phía bọn họ thì họ tin rằng có thể giết được nó.
Nhưng ngay khi Lạc Tú vừa dứt lời, rốt cục đám người Đường Huy cũng đã nhận ra điều không ổn.
Đặc biệt là Đường Huy, chợt cảm thấy ớn lạnh trên cổ.
Lần này, cuối cùng họ cũng biết cái gì đang theo dõi họ.
Đó là một cô gái mặc bộ quần áo màu đỏ như máu, tóc dài xõa tung trên mặt đất, khuôn mặt rất kỳ quái.
Đó là một khuôn mặt chỉ có một cục thịt, không hề có mắt mũi miệng.
Và đôi tay trắng như tuyết, không có chút máu nào đã tóm lấy cổ Đường Huy.
Hai tông sư còn lại phản ứng trước tiên, đánh một chưởng tới, sức mạnh vô cùng cường đại.
Dù gì tông sư có thể giết người chỉ trong tích tắc, không thể khinh thường uy lực của họ được.
Nhưng một chưởng này vừa đánh tới cô gái kia đã bị đánh bay ra ngoài ngay tức khắc.
Thậm chí trên tay hai người còn kết một lớp băng.
Hai vị tông sư hoảng sợ nhìn cô gái áo đỏ kia, đây chắc chắn không phải là người.
Mà cô gái áo đỏ đó không hề di chuyển.
Lão Hoàng hét lên, ông ta đã mời đại tiên nhập thể, đồng tử của ông ta lập tức biến thành mắt rắn, trong nháy mắt, một cỗ khí tức lạnh lẽo đánh úp lại đây.
Nhưng ngay khi Thường Bát Gia vừa nhập vào thân thể, lão Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337659/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.