Bên Đào Niệm Niệm đã chuẩn bị xuất phát.
Thẩm Tuấn Đào cũng đã sắp xếp mọi thứ ở quán bar.
"Đây chỉ là bước đầu tiên. Hôm nay phải lừa hết tiền trên người cậu ta." Thẩm Tuấn Đào cười gằn.
“Sau đó tôi sẽ bảo Lý Giai Di tìm cơ hội rủ bọn họ đi mua sắm, đến lúc đó sẽ sỉ nhục cậu ta một trận.” Rõ ràng Thẩm Tuấn Đào đã có kế hoạch thứ hai.
“Được rồi, Niệm Niệm, chúng ta đi thôi.” Thẩm Tuấn Đào cười khẩy, Đào Niệm Niệm tốt nghiệp chuyên ngành kịch, nên diễn xuất là sở trường của cô ta. Một thằng nhãi ngốc nghếch đến từ huyện lị, có thể nhìn ra vấn đề mới là chuyện lạ đó.
Quán bar Ulan Bator.
Quán bar này có rất ít người, trông có vẻ hơi vắng vẻ, nhưng thực chất là do tối nay cố ý được dọn dẹp.
Lúc này, một cô gái với mái tóc đen dài, dáng vẻ yêu kiều đang đứng trước cửa, đừng nói về tướng mạo, chỉ riêng khí chất cũng thuộc cấp bậc nữ thần rồi.
Lạc Tú bắt xe đến đây, tay cầm một bó hoa.
“Chào cô.” Lạc Tú chào hỏi, trông có vẻ hơi ngượng ngùng, diễn tròn vai tên nhà quê ở huyện lị mới lên thành phố lớn.
Sau khi xác nhận mình không nhận lầm người.
“Tặng cô bó hoa.” Lạc Tú đưa bó hoa trong tay cho cô ta.
Hoa cẩm chướng ư?
Đào Niệm Niệm cau mày, mẹ kiếp, anh ta đi hẹn hò mà tặng loại hoa này sao?
Đây là hoa dành cho người bệnh.
Quả nhiên là đồ nhà quê.
“Bó hoa này của anh không thích hợp cho lắm.” Đào Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337579/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.