“Haha, nào, giết tao đi!” Lạp Bố Ương Tông hừ lạnh một tiếng, càng không kiêng nể gì.
Dù sao thì người thông thần kia đã đến rồi.
"Giết tao, tất cả đều phải chôn cùng tao!"
“Giết tao, mày không chỉ chết mà còn để lại tiếng xấu muôn đời!” Lạp Bố Ương Tông uy hiếp.
Một võ giả hèn mọn mà cũng cuồng vọng muốn giết hắn.
Hắn thề rằng khi sư phụ của hắn đến, trước tiên hắn phải làm cho Lạc Tú bị tàn phế, và sau đó sử dụng các phương pháp mật tông để tinh luyện Lạc Tú thành một ác linh.
Để cho Lạc Tú không thể siêu thoát, mãi mãi chịu tra tấn để giải tỏa nỗi căm hận của mình.
Dù sao thì cuộc đời của hắn đã coi như bị phế.
Và hắn tin chắc rằng ai có đầu óc một chút cũng sẽ biết mình phải chọn gì vào lúc này.
Bởi vì một khi thua trong sự kiện Liên Hoa, toàn bộ khu vực Tây Tạng sẽ kết thúc, ai dám gánh chịu hậu quả như vậy?
Ai có thể gánh chịu những hậu quả như thế?
“Mày chỉ dựa vào mấy thứ nhàm chán này thôi à.” Lạc Tú vẫn khinh thường.
“Tao vẫn nói như vậy, sư phụ mày có tới hay không, mày cũng phải chết.” Lạc Tú tóm lấy cổ của Lạp Bố Ương Tông.
“Giáo quan Lạc, lúc này cậu thật sự muốn ích kỷ như vậy sao?” Lâm Hóa Long thuyết phục, chuyện đã rõ ràng rồi, tại sao Lạc Tú lại không hiểu được chứ?
“Ích kỷ?” Lạc Tú cười khẽ.
"Lâm Hóa Long, nếu có người động vào bố mẹ của ông, ông sẽ làm thế nào?"
“Nào, đường đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337559/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.