“Lạc Tú, nếu trong tay cậu có phương thuốc thì hãy lấy ra đi.” Vu Sa Sa ở bên cạnh thuyết phục.
"Cậu đã kết thù với Văn Vĩ và cậu Giang. Cậu lấy đơn thuốc ra, tôi sẽ là người hòa giải cho cậu, hóa giải ân oán, cậu nghĩ thế nào?"
Nhưng Lạc Tú lại không hề để ý đến Vu Sa Sa.
"Lạc Tú, cậu cần phải nghĩ kỹ, lần này không chỉ đơn giản là ân oán cá nhân. Đây là Tương Tây, nhà họ Thạch ở đây một tay che trời. Lần này, Quỷ gia đích thân hạ lệnh đòi đơn thuốc."
"Vả lại, Lạc Tú, để tôi nói thật với cậu, Văn Vĩ và Quỷ gia không phải là người bình thường. Có lẽ cậu cũng đã tiếp xúc với một số người, vậy cậu nên rõ sự đáng sợ của những người như bọn họ."
"Tôi và cậu cũng chỉ là người bình thường, nếu hôm nay cậu đắc tội hai người bọn họ, cho dù cậu rời khỏi Tương Tây, cậu cũng sẽ gặp rắc rối lớn." Vu Sa Sa tận tình thuyết phục.
"Rắc rối? Đắc tội?" Lạc Tú bật cười, nhưng là cười khẩy.
"Chỉ dựa vào bọn họ mà cũng xứng nói tôi đắc tội bọn họ, tôi sẽ gặp rắc rối?"
"Vu Sa Sa, từng là bạn học một khoảng thời gian, nhưng cô có thực sự hiểu tôi?"
“Cô thực sự nghĩ rằng chỉ dựa vào mấy người bọn họ là có thể đe dọa tôi?” Lạc Tú hừ lạnh.
“Đừng nói là mấy người bọn họ, cho dù là Thạch Tứ Quỷ của nhà họ Thạch sau lưng bọn họ đến đây, cũng không xứng nói tôi đắc tội ông ta.” Lạc Tú dửng dưng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337523/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.