Tại Tương Tây, nếu muốn nhắc đến nhà nào có thể ngang địa vị với nhà họ Thạch, vậy cũng chỉ có dòng tộc đuổi thi A Phổ thôi.
"Đừng nói là cậu, cho dù có là Vu vương Thạch Tứ Quỷ đến đây cũng không dám nói những lời đó ở trước mặt tôi." A Phổ Tử Khôi lạnh lùng mở miệng nói.
Mà A Phổ Tử Khôi vừa xuất hiện, nhất thời khiến Lưu Văn Vĩ ngẩn cả người, cũng không nhịn được lui về sau vài bước.
A Phổ Tử Khôi thì anh ta vẫn biết.
Đó là người đứng đầu dòng họ đuổi thi hiện giờ.
Luận địa vị và thân phận, đây là nhân vật có cấp bậc ngang với Vu vương của nhà họ Thạch.
Lưu Văn Vĩ anh ta chỉ là một đệ tử khác họ của nhà họ Thạch thôi.
Nào dám đắc tội với A Phổ Tử Khôi?
Lưu Văn Vĩ vốn còn cảm thấy Lạc Tú này chỉ là một người bình thường, mình có thể mặc sức bắt nạt, nhưng không nghĩ tới lại dẫn đến xích mích với A Phổ Tử Khôi.
"Xin lỗi Lạc gia cho tôi." A Phổ Tử Khôi lạnh lùng mở miệng.
"Tôi… "
"Bốp!" A Phổ Tử Khôi giáng xuống một bạt tai.
"Xin lỗi Lạc gia." A Phổ Tử Khôi quát.
Tình huống trở nên có hơi xấu hổ rồi.
Vừa rồi Lưu Văn Vĩ vẫn còn cao ngạo, dáng vẻ hôm nay không dạy cho Lạc Tú bài học thì không được, lúc này lại bị người ta tát cho như tát cháu trai.
A Phổ Tử Khôi đánh anh ta, anh ta thật sự không dám oán trách lấy một câu.
"Xin lỗi!"
A Phổ Tử Khôi tiến lên nhéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337508/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.