Xin lỗi Lưu Văn Vĩ?
"Lạc Tú, cậu ấy thật sự là người mà cậu không thể trêu vào." Vu Sa Sa thở dài một tiếng.
Có lẽ cậu quen được lão đại thành phố Thanh Thủy, có lẽ cậu có rất nhiều tiền.
Nhưng mà, Lưu Văn Vĩ thật sự không phải là người mà người bình thường có thể trêu vào.
Vu Sa Sa đã tận mắt chứng thủ đoạn khủng bố và thần kỳ của Lưu Văn Vĩ, gần như có thể nói là không thể dùng khoa học và lẽ thường để suy đoán.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Vu Sa Sa lựa chọn Lưu Văn Vĩ, bởi vì so sánh giữa Lạc Tú và Lưu Văn Vĩ, đây quả thực là một trời một vực.
Thậm chí có thể nói là không tài nào so sánh.
Nhưng Lạc Tú lại chỉ cười khẩy một tiếng, trên mặt mang theo vẻ khinh thường.
"Muốn tôi nhận lỗi với cậu ta?"
"Cậu tốt nhất đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, bây giờ cậu thật sự muốn kết thù này với tôi sao?" Lưu Văn Vĩ hung dữ nói, trong mắt hiện lên sát khí.
Anh ta không ngại trực tiếp ra tay cho tên nhóc này một bài học nhớ đời.
"Nếu như cậu không rõ uy danh của nhà họ Thạch tại Kiền Thành thì có thể hỏi Vạn Hồng Uy."
Những người khác nghe đến nhà họ Thạch thì cũng thi nhau thay đổi sắc mặt.
Nhà họ Thạch tại Kiền Thành, không bằng nói là nhà họ Thạch tại Tương Tây.
Trong năm thế gia vọng tộc, Ngô, Long, Liêu, Ma thật sự đã xuống dốc.
Hiện giờ chỉ còn lại có một vài người bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337507/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.