Giờ khắc này Giáo quan Trương và những người khác đã hoàn toàn bị sốc rồi, thậm chí bọn họ còn tự hoài nghi mình có đang nằm mơ hay không nữa.
Vì mọi thứ trước mắt đều đã vượt quá những gì khoa học có thể giải thích.
Một người có thể nâng một chiếc du thuyền nặng mười tấn?
Hơn nữa còn chỉ bằng một tay!
Một người có thể đứng trên mặt nước sao?
Được thôi, nếu hai việc này đều có người có thể làm được.
Nhưng mà mẹ nó có người nào nói cho bọn họ biết, một người đứng trên mặt nước dùng một tay nâng một chiếc du thuyền nặng mười tấn là chuyện gì không?
Ai mà tin?
Đây là chuyện phản khoa học, hoàn toàn không phù hợp với quy luật vật lý!
Trọng tâm của anh ở đâu?
Trên hòn đảo phía xa, Huyết Hổ vẫn đang chỉ huy người tổ chức cứu hộ. Lúc đội viên cầm kính viễn vọng quan sát tình huống nhóm người Lạc Tú thì lập tức ngây ngẩn cả người.
“Đội trưởng, đội trưởng, anh tới đây nhìn một chút xem, xem tôi có bị hoa mắt không?” Người kia nói lắp bắp, giọng điệu đầy hoảng sợ.
“Sao vậy?” Huyết Hổ cau mày hỏi.
“Tôi thấy một người đàn ông đứng trên mặt nước, trên tay nâng một chiếc du thuyền đang đi về phía chúng ta.” Người đàn ông kia thuật lại những gì mình thấy mà tự anh ta cũng không dám tin. Rốt cuộc mình đang nói cái gì thế này?
“Báo Tử, mẹ nó anh bị hỏng não rồi phải không?” Trương Phỉ không quay đầu lại mắng, thầm nghĩ hôm nay đầu óc của Báo Tử có vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337481/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.