Trong rừng, một người cưỡi hổ thong dong đi về phía trước.
Những con vật nhỏ trong rừng sợ hãi quay đầu bỏ chạy, tiếng gầm rú khiến nhiều con vật rùng mình.
Điều này vô cùng kỳ lạ, thỉnh thoảng có người nhìn thấy cảnh tượng này sẽ bị dọa cho sợ phát khiếp.
Trên đời này lại có người dám cưỡi hổ!
Đây không phải là thần tiên hạ phàm đó chứ?
Mà phía sau người đàn ông là một đám người, tất cả đều có khí thế, tư thế cao thẳng, hung hãn, vừa nhìn đã biết đều là cao thủ.
“Sư phụ, chỉ là một tên oắt con, không cần ngài phải ra tay, con sẽ thay ngài đem đầu tên đó tới đây.” Một đệ tử của Phong Thiên Lôi lên tiếng.
Chỉ là một tên tiểu bối nho nhỏ có thể mạnh đến mức nào chứ?
“Cậu cho là một tên tiểu bối có thể khiến tôi ra tay sao?” Phong Thiên Lôi cười khẩy.
Ông ta cũng coi thường Lạc Tú, không để Lạc Tú vào mắt.
"Trước đó Lâm Hóa Long từng ở Hải Đông, cả Hải Đông tôn kính với ông ta, bây giờ ông ta đã đi, lúc này cả Hải Đông nên ở trong tay tôi rồi." Phong Thiên Lôi không chỉ vì chuyện khiêu chiến với Lạc Tú mà rời núi.
Ông ta chỉ mượn chuyện của Lạc Tú để rời núi, chuẩn bị muốn tiêu diệt toàn bộ thế lực ở Hải Đông, sau đó trở thành người đứng đầu Hải Đông.
Dù sao thì muốn đi ra ngoài cũng cần phải có một lý do chính đáng.
Nếu đột nhiên rời núi mà không có lý do, Lâm Hóa Long sẽ tới tìm ông ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337466/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.