Lưu Vĩ vừa nói xong, sắc mặt của Lạc Tú đã chùng xuống, không quan tâm tới việc ở đây có rất nhiều cảnh sát, Lạc Tú vẫn tiến tới.
"Bốp!"
Cái tát này của Lạc Tú có chút tàn nhẫn.
Cái tát này khiến Lưu Vĩ bay ra ngoài, mặt bị đánh tới biến dạng, phần mặt bên trái của anh ta bị lõm vào.
Vết thương này có lẽ cả đời cũng không lành lại được.
“Ngay cả Vương Vệ Quốc cũng không dám nói chuyện với tôi như vậy, anh là cái thá gì?” Lạc Tú tiến thêm một bước.
“Lạc Tú, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.” Giám đốc Tề vội vàng xin lỗi.
"Còn nữa, xin mọi người làm cho rõ ràng, Vương Vệ Quốc mời tôi đến để tìm ra hung thủ, việc bắt hung thủ không phải việc của tôi." Lạc Tú hừ lạnh một tiếng.
Giám đốc Tề nhanh chóng xin lỗi Lạc Tú thêm lần nữa, trên mặt anh ta toát ra một đống mồ hôi lạnh.
Đồng thời anh ta cũng tức giận nhìn Lưu Vĩ, đúng là đồ óc heo chết tiệt.
Thấy Lạc Tú mạnh như vậy mà còn dám nói chuyện với anh như thế?
Đúng là tự tìm đường chết!
“Lạc Tú, tôi thực sự xin lỗi, tôi nhất định sẽ dạy cho anh ta một bài học.” Giám đốc Tề sợ Lạc Tú muốn giết người nên không ngừng xin lỗi.
Huyết Thi Vương bỏ chạy, giám đốc Tề cảm thấy đau đầu về chuyện này nhưng Lạc Tú cũng lười bắt Huyết Thi Vương lại.
Nếu trước đó bọn họ không xúc phạm anh, nói không chừng anh còn vui vẻ mà tiện tay bắt hộ bọn họ.
Nhưng nếu đã bị bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337465/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.