"Ồ? Mày nghĩ mày đang nói chuyện với ai thế?” Lạc Tú nhướn một bên chân mày.
"Thế mày nghĩ mày đang nói chuyện với ai?” Cậu Lưu đứng ra cười khẩy.
"Tao nhớ mày tên Lạc Tú đúng không?"
"Được lắm, cuồng lắm nhỉ!"
"Thế tao cho mày biết, đứng trước mặt mày là Từ Tứ, người đời gọi Từ Tứ là Tứ Gia!” Cậu Lưu cười liên tục rồi nhìn Lạc Tú, thậm chí trong mặt còn mang theo sự đáng thương.
Trong mắt anh ta, Lạc Tú hôm nay nói năng như thế thì đã đắc tội với Tứ Gia rồi, hôm nay chắc chắn không êm đẹp được.
Tứ Gia chắc chắn sẽ lấy Lạc Tú ra để thị uy, đến lúc đó kết cục của Lạc Tú có thể dự đoán được.
"Để tôi cho anh biết, vị này là tay máu mặt Tứ Gia của trung tâm thành phố.” Tiêu Đình Đình lúc này mới đứng ra nói.
Sau đó hơi khom lưng với Từ Tứ.
"Tứ Gia, lâu ngày không gặp.” Tiêu Đình Đình đã tưng gặp hắn, nhưng với dân thường như cô ta thì Từ Tứ nào nhớ được.
Vậy nên Từ Tứ chỉ gật đầu lịch sự với cô ta một cái, làm Tiêu Đình Đình vui nhảy cẫng lên.
Dù gì đi nữa tuy rằng nhà cô ta có tiền nhưng không tính là gì so với hàng đàn anh đàn chị như Tứ Gia này, người ta dắt theo một đám đàn em thì đó mới là thực lực đích thực.
"Hừ, đứng đầu luôn sao?” Khoé miệng Lạc Tú kéo lên một nét chế giễu.
"Lạc Tú, mày bớt giả vờ giả vịt lại đi, để hôm nay tao xem kết cục của mày ra sao?” Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337379/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.