Không qua bao lâu, mười mấy giáo viên không hề tình nguyện đi đến sân thể dục.
“Thầy Lạc, thầy xem hôm nay thầy vừa tới mà đối xử với đồng nghiệp như thế có phải không hay lắm không. Sau này mọi người còn phải làm việc với nhau mà?” Hiệu trưởng đứng ra giảng hòa.
Nhưng Lạc Tú lại lắc đầu nói.
“Tăng cường rèn luyện thân thể mà thôi, không thể cứ để học sinh chạy được, làm giáo viên thì nên đi đầu chứ. Các người ai nấy đều béo ục ịch như heo ấy, nên luyện tập chăm chỉ vào.”
Lạc Tú không chút lưu tình, trực tiếp châm chọc.
Hơn nữa những lời này nói trước mặt mọi người, gần như mọi người đều nghe thấy.
“Tên họ Lạc kia, anh?”
“Đừng lằng nhằng nữa, chạy cho tôi, nếu như các người không cần danh dự thì có thể không cần chạy, vậy sau này cũng đừng đứng trước mặt tôi rề rà. Có bản lĩnh dám chơi thì dám chịu đến cùng cho tôi.” Lạc Tú cười khẩy một tiếng.
Mà Trần Hữu liếc nhìn Tôn Huy Nam, bọn họ sẽ không nhịn cục tức này, càng không chấp nhập hạ mình trước mặt Lạc Tú. Bọn họ cắn răng bắt đầu chạy.
Nhìn thấy Trần Hữu và Tôn Huy Nam bắt đầu chạy, những người khác tự nhiên cũng chạy theo sau.
“Kìa kìa, hiếm gặp lắm đó, những thầy cô này cũng sẽ chạy à?”
“Đó không phải là thầy Triệu sao?”
“Thầy Triệu cố lên, không được thua tên mập Tôn Huy Nam đâu.”
Đám học sinh lớp số 3 cười hi hi ha ha ở sân thể dục, cười đến đau cả bụng.
“Giáo viên mới đến này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vuong-tai-xuat/337324/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.