“Cuối cùng ngươi cũng đến, hôm nay muộn nửa nén hương nhé, không phải là leolên đến nơi rồi lại ngã lăn xuống chứ.” Một giọng trẻ con truyền tới,Kim Phi Dao nhíu mày.
Nàng đang đứng trước một nam hài tầm bảy, támtuổi, tu vi Luyện Khí sơ kỳ, mặc quần áo phục vụ màu xanh đen, hai taychắp sau đít, cằm khẽ vênh lên, bày ra một vẻ mặt ta đây thế gia công tử không muốn gặp hạ nhân. Chỉ tiếc không có chút khí thế phú quý bứcngười nào, chỉ thấy giống trò hề.
Nhóc này tên Đinh Đức Bảo Hộ,là người trong gia tộc của Vân Phong chân nhân, nghe nói là chắt chít gì đó của dì của Vân Phong chân nhân, coi như là người của gia tộc. Còn ít tuổi mà không học cho tốt, làm việc cũng vênh váo y như Lưu Tuyết Mạnkia, quả nhiên là thầy nào trò vậy.
Kim Phi Dao cười có chút hốilỗi, nói: “Sư đệ, vừa rồi có hai con dê đánh nhau nên mới tới chậm mộtchút, tuy nhiên vẫn còn chưa tới giờ mà.”
“Còn chưa đi chuẩn bị?Chân nhân đang đợi, mau đi đi.” Đinh Đức Bảo Hộ không kiên nhẫn liếcnàng một cái, vung tay đi vào trong, Kim Phi Dao cõng thùng theo sau.
Vân Diệp cung xây dựng dựa vào vách núi Lạc Suối Phong, chia làm tiền điệnvà hậu điện. Tiền điện là chỗ ở của các quản lý và người phục vụ. Hậuđiện là chỗ ở của Vân Phong chân nhân. Hai điện cách nhau một cây cầungọc.
Bồn tắm được làm ở phía ngoài hậu điện, kiến tạo toàn bằngbạch ngọc, rộng một trượng, cũng không làm tường bao quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947028/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.