Vừa ngồi xuống thì thấy có một con hạc giấy nhẹ nhàng bay về phía nàng.
Đây là hạc giấy dùng để truyền âm của các đệ tử Hằng Thực phái, vì dùng nórất tiện lợi nên được nhiều đệ tử ngoại môn và nghi trượng đệ tử dùng để truyền những tin tức không quan trọng.
“Ai tìm ta vậy?” Kim PhiDao có chút nghi hoặc đón lấy hạc giấy, nhẹ nhàng sờ lên, hạc giấy lậptức tan rã ra thành từng mảnh nhỏ, một thanh âm truyền ra.
“Kim sư muội, ngoài sơn môn có người tới tìm ngươi, mau ra đó đi.”
Ngoài sơn môn có tám đệ tử nội môn canh gác, chỉ nghe thanh âm thì không biết là vị sư huynh nào. Tuy nhiên nàng cũng có chút nghi hoặc, bản thânngoại trừ thỉnh thoảng tới thành Liễu Đài gần đó mua một ít đồ dùng hàng ngày thì căn bản không biết người bên ngoài mà.
“Là ai vậy nhỉ?” Kim Phi Dao nói thầm, chạy xuống núi.
Linh dương để ở đây cũng sẽ không chạy lung tung, những đệ tử ngoại môn làmnghề chăn thả xung quanh cũng là quen biết, sẽ không có ai đến trộm. Hơn nữa, có Hành Vi Man Rợ ngọc bài ở đó mà muốn lặng lẽ trộm cũng khôngthể, tất cả mọi người đều ở Thanh Dã Phong, đi ăn trộm mấy chục con dêlà một việc ngu ngốc.
Vậy nên Kim Phi Dao yên tâm bỏ lũ dê ở đómà chạy xuống núi, nhưng lúc đi qua vài vị sư tỷ sư muội thì vẫn chàohỏi và nhờ các nàng để ý hộ một chút, nói nàng sẽ mau chóng trở lại.
Nàng chạy đến sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947027/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.