có màu đỏ như máu tươi, hình như còn đang chậm rãi lưu động.
“Khôn nhi, tránh ra cho ta.” Hùng phu nhân bỏ sắc mặt từ ái, lớn tiếng quát.
Thân mình Hùng Thiên Khôn run lên, cố chấp cắn môi: “Nương, nương muốn giếtthì hãy giết cả con đi. Nàng ta là bằng hữu duy nhất của con, con sẽkhông để nương giết nàng.”
“Bạn hữu, ngươi thực trượng nghĩa.”Kim Phi Dao vừa cảm động đã đột nhiên nhớ ra vì mình xen vào việc củangười khác mới gặp tình cảnh này. Nói đi nói lại đều là vì người này màmình gặp tai bay vạ gió.
“Tốt, tốt lắm. Từ trước tới giờ ta vạnphần yêu thương con, vậy mà con có thể làm một việc bất hiếu như vậy,hôm nay ta phải dạy dỗ con thật chu đáo. Mau giữ lấy sư đệ các ngươi, ta muốn giết chết đứa con gái này trước mặt hắn.” Hùng phu nhân cực kỳ tức giận, thật sự tức giận. Các đệ tử phía sau nhanh chóng vọt lên, địnhkéo Hùng Thiên Khôn ra.
Bạch kiếm trong tay Hùng Thiên Khôn vừa chuyển, kề lên cổ: “Không được tới gần, tới gần ta sẽ cắt cổ.”
Để bảo vệ bằng hữu duy nhất của mình, Hùng Thiên Khôn không màng tínhmạng. Hiện tại hắn vô cùng hận bản thân, vì sao ngày thường không chămchỉ tu luyện, để đến thời điểm này, ngay cả năng lực bảo vệ bằng hữucũng không có.
Thấy hai bên bắt đầu giằng co, Kim Phi Dao sốtruột nhìn thoáng qua không trung, đột nhiên mặt lộ vẻ vui mừng. Một gãđệ tử phía sau Hùng phu nhân cũng nhìn lên không trung, lập tức biếnsắc, cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947003/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.