“Nhưng các ngươi không được hại nàng, nếu không… ta sẽ khiến các ngươi hốihận.” Hùng Thiên Khôn dường như thành một người khác hẳn trước đây, ánhmắt lạnh lẽo, giọng điệu không chút hài hòa. Nếu không tận mắt thấy hắnthì còn tưởng hắn đã bị ai đoạt xá rồi.
Vương Thành Nghiệp chỉước gì có thể lập tức tiễn bước đám ôn thần này, việc lần này đã khiếnhắn phải bỏ ra năm trăm khối thượng phẩm linh thạch để dàn xếp, vốn thực quá lớn. Nhưng lại không thể đòi lại tiền từ Hùng phu nhân, ai bảotrượng phu nàng là tu sĩ Kết Đan cơ chứ, nếu ông ta mà tới thì hắn không thể trêu vào.
Không để ý đến thái độ vô cùng không lễ phép củaHùng Thiên Khôn, hắn vội vàng cam đoan, “Ngươi yên tâm, chúng ta đườngđường là Vân Sơn phái, sao có thể hiếp đáp một tiểu tu sĩ mới nhập mônLuyện Khí kỳ? Lại nói, nơi này là thành Lạc Tiên, ngươi lo lắng chúngta, chẳng lẽ còn lo những thủ vệ ở đây sao?”
Hùng Thiên Khôn liếc mắt qua bọn họ một lượt, đi tới bên cạnh Kim Phi Dao. Hắn ngồi xổmxuống, lấy túi trữ vật của mình ra, nhét cả bạch kiếm lẫn khăn lụa vàotay Kim Phi Dao.
“Ta đi đây, lời ngươi nói ta sẽ nhỡ kỹ, một ngày nào đó ta phải giành được tự do.”
Nói xong, Hùng Thiên Khôn cũng không quay đầu lại, đi về phía đám đệ tử Vân Sơn phái. Nhìn Hùng phu nhân dẫn Hùng Thiên Khôn rời đi, Kim Phi Daocầm đồ trong tay, đầu óc mờ mịt. Rốt cục nàng đã nói về tự do gì vớiHùng Thiên Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947001/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.