“Một trăm, một trăm hai mươi, một trăm năm mươi…” Kim Phi Dao ngồi trên đống cây khô, đếm xác rết trong túi trữ vật, cười híp mắt. Dưới chân nàng có một đống vỏ rết vỡ, số lượng thoạt nhìn cũng không ít.
“Một đêmđã kiếm được hai trăm ba mươi khối linh thạch, còn chưa tính đầu rết,vận khí thật sự quá tốt.” Nàng cẩn thận cất túi trữ vật, nhìn giờ giấc,đã giữa trưa rồi.
Hôm qua nàng đã một đêm không chợp mắt, thiếtrết không ngừng tự động dâng lên cửa. Có những con dài hơn ba mươi khúc, cũng có con chỉ hơn hai mươi khúc, một chút thời gian nghỉ ngơi cũngkhông có, khiến nàng phải đánh tới tận hừng đông.
Đợi nàng xử lýxong con rết thứ chín, trời hửng sáng, không thấy có thêm rết xuất hiệnnữa, Kim Phi Dao cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu cứ chém giết như thế thìlinh lực cũng không duy trì được bao lâu nữa.
Trên người nàngngoại trừ một ít tích cốc đan và hai bình bích thủy hoàn ra thì cũng chỉ còn bổ linh hoàn mà lúc trước Hùng Thiên Khôn đưa cho. Ba viên bổ linhhoàn là để dùng lúc cấp bách, không thể lãng phí ở đây được.
Nhân lúc đang không có thiết rết hay độc trùng nào xuất hiện, Kim Phi Daobắt đầu cân nhắc xem rốt cục là nguyên nhân gì đã khiến cho đám rếtkhông ngừng dâng lên cửa như vậy.
Suy nghĩ mất nửa ngày cũngkhông tìm ra lời giải thích hợp lý, nàng chỉ có thể đổ tại địa bàn này,vì thế nàng quyết định không đi chỗ khác tìm thiết rết nữa mà ở đây canh chừng cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946997/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.