Cư Đi đường thành Lạc Tiên cơ bản mỗi ngày đều phái người đi thông báo đếnhạn nộp tiền thuê nhà. Sau mười ngày tung bùa truyền âm mà còn không nộp tiền, người của Cư Đi đường sẽ tới đòi nhà.
Không phải là các tu sĩ quỵt nợ mà là đôi khi họ ra ngoài không có ở nhà, hoặc là đang trong thời gian bế quan nên quên mất. Nếu không có người nhắc nhở, chỉ sợ mấy lão yêu quái này đến việc mình bao nhiêu tuổi cũng không nhớ.
Nhóm nghi trượng của Cư Đi đường chân đạp pháp khí đặc chế phi hành trênkhông thành Lạc Tiên. Thành Lạc Tiên có cấm chế hạn chế phi hành, chỉ có loại pháp khí do Lạc Tiên điện đặc chế mới không chịu cấm chế khống chế mà ngự không phi hành. Đi tới mỗi căn viện tử thiếu tiền thuê nhà sẽném xuống một truyền âm phù.
Tiểu viện của Kim Phi Dao cũng bịném một truyền âm phù. Chiếc bùa truyền âm màu vàng đứng trước cấm chế ở cửa viện không ngừng phát ra tiếng chuông. Cư Đi đường này đúng là chuđáo, sợ thanh âm khác quá ầm ĩ nên đã chọn riêng ra một thanh âm tươngđối dễ nghe.
Không lâu sau, cửa phòng kẹt một tiếng mở ra, KimPhi Dao đầu tóc rối bù bước ra ngoài. Mới hơn nửa năm, nàng cao lênkhông ít, thân thể cũng khỏe mạnh hơn rất nhiều, quần áo trên người đãkhông còn vừa nữa.
Trong thời gian nàng bế quan không hề có aitới đây, nhìn bộ dáng không hiểu gì của nàng thì biết nàng căn bản không để ý là đã đến kỳ nộp tiền thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946995/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.