Kim Phi Dao cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống sàn, âm thầm điểu khiển huyếtmạch, miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu, sau đó cả người ngã vậtxuống sàn.
“Sao vậy, ngươi không khỏe sao?” Nữ hài lúc trước dẫnđường cho nàng vội vã chạy tới, đỡ Kim Phi Dao dựa vào người mình, thânthiết hỏi.
Kim Phi Dao chậm rãi ngước mắt, ho khan vài tiếng, lại phun ra một ít máu, sau đó biểu cảm cảm kích, mặt tái nhợt nói; “Đa tạđạo hữu, thương thế từ ngày ấy còn chưa khỏi, không ngờ hôm nay lại bêuxấu trước mặt Lữ nương nương, thật sự là quá vô dụng.”
“Sư phụ,nàng bị thương nặng như vậy, hay là để nàng trở về chữa thương đi. Chẳng lẽ chỉ vì giỏi giang, dựa vào mình bảo toàn mạng sống mà chúng ta lạivu hãm nàng là cấu kết với tà phái sao? Nếu nói vậy thì Đinh Thiên Thành và Liễu Khinh Ba kia chẳng phải cũng thế sao? Chẳng lẽ tất cả Toàn Tiên môn chúng ta đều là tà phái sao?” Nàng nhíu mày, nói với Lữ nươngnương, ánh mắt thì dán vào mấy người Linh Không phái.
“Lữ nương nương, đệ tử của ngươi thật không có phép tắc.” Lôi lão mỉm cười, uy áp Kết Đan kỳ liền ập tới nữ hài.
Nữ hài biến sắc, biểu cảm ngưng trọng, mồ hôi lạnh túa ra, hai tay đang đỡ Kim Phi Dao run lên nhè nhẹ.
“Lôi lão đầu, đệ tử của ta chưa tới phiên ngươi quản giáo.” Lữ nương nươngtức giận quát, uy áp của Lôi lão đầu lập tức bị đánh tan, thiếu chút nữa còn bị lực lượng của chính mình phản phệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946939/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.