“Ông chủ, chẳng lẽ chỗ ngươi không có được một bộ giáp vừa người sao? Ngươi xem, cái bộ ngực giáp này của ngươi ngay cả nửa bộ ngực cũng không che hết.” Kim Phi Dao bất mãn nói với ông chủ của Đa Bảo Các.
Ông chủ Đa Bảo Các là một trung niên Trúc Cơ trung kỳ, bất đắc dĩ nhìn Kim Phi Dao, “Vị đạo hữu này, không phải ngực giáp của chúng ta không vừa người mà là từ xưa tới giờ chưa có ai mua hộ giáp cho linh thú cả. Lại nói, linh thú của ngươi to như vậy, không thể mặc được hộ giáp của tu sĩ đâu. Nếu không, ngươi tới linh thú điếm xem sao, ở đó có nhiều hộ giáp cho linh thú, lớn nhỏ đều có.”
“Mập Mạp, ngươi nghĩ đi, có muốn tới linh thú điếm mua giáp không?” Kim Phi Dao khó xử ngẩng đầu nhìn Mập Mạp, bảo nó suy nghĩ.
Trên thân hình vĩ đại của Mập Mạp bọc một kiểu ngực giáp cho nam giới, vốn là một bộ giáp bao trọn quanh vùng ngực nhưng trên người nó lại chỉ miễn cưỡng nằm chon von trên vai, không thể gọi là ngực giáp được mà phải là kiên giáp.
Nghe nói như thế, đôi mắt Mập Mạp lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm Kim Phi Dao và chủ tiệm, tư thế như là nếu ai dám bảo nó tới linh thú điếm thì nó liền giết người đó.
Kim Phi Dao đành phải quay đầu hỏi chủ tiệm: “Ngươi cũng thấy đấy, ta không có cách nào cả, nếu không có hộ giáp thì đai lưng cũng được.” Nói xong, nàng quan sát cái bụng siêu to của Mập Mạp, nghĩ không biết ông chủ này liệu có lấy một tấm da thú làm cho nó cái đai lưng không?
“Đạo hữu, ngươi phải cho chút thời gian thì mới làm được.”
“Không có thời gian, trong vòng một tháng ngươi có làm được không?”
“Thời gian không đủ, một tháng không được.”
“Vậy mau mau lấy hết pháp bảo trong tiệm ra đây, pháp khí thì không cần.” Kim Phi Dao hào phóng vung tay lên, nói chỉ cần pháp bảo. Chủ tiệm nghe thấy thì vui sướng, đây chính là khách lớn, lập tức chạy nhanh lên lầu hai, đi lấy pháp bảo đang giấu ở chỗ bí mật.
Nửa canh giờ sau, Mập Mạp cảm thấy mĩ mãn đi ra, trên lưng quả thực cột một cái đai da thú, nhưng trên đó còn treo thêm sáu thứ gì đó kêu leng keng, tất cả đều là ngọc bội hoặc là xương thú. Toàn bộ đều là pháp bảo đủ các cấp, riêng cái xương thú kia còn là pháp bảo trung cấp. Mập Mạp nghênh ngang đi trên đường, hung quang từ các tu sĩ xung quanh đều có thể lột bỏ mấy lớp da của nó.
Kim Phi Dao không mua pháp bảo cho mình, mấy thứ đó nàng dùng không thuận tay, không bằng chờ sau này tự luyện một pháp bảo thích hợp. Pháp bảo không phải càng nhiều càng tốt, tích trữ lâu ngày sẽ còn đau đầu chuyện nghĩ xem nên sử dụng pháp bảo nào, lúc xuất thủ hó tránh khỏi chậm trễ vài giây so với đối thủ, mà mấy giây đó cũng đủ để ngươi phải hối hận cả đời.
Cơ bản đã sắm đủ các thứ, đoàn người liền tiến vào động phủ, yên lặng chờ thời gian xuất phát.
——————–
Trên Hư Thanh đảo xa xa, các đệ tử Hư Thanh các cũng nhận mệnh lệnh xuất phát, nhưng không giống với Toàn Tiên môn phải dùng tới uy áp của tu sĩ Nguyên Anh mới có thể thành thật tham gia, bọn họ vì sư môn có thể không do dự vượt lửa qua sông, chỉ là khi bước ra khỏi phòng nghị sự, biểu hiện trên mặt cũng không tốt hơn chúng tu sĩ Toàn Tiên môn nhiều lắm. Người người đều xanh mét mặt mày, đầy bụng tâm sự.
Sắc mặt Bạch Giản Trúc càng khó coi, chau mày nói với đại sư huynh: “Đại sư huynh, tại sao sư môn lại phải làm như vậy? Ta thật không hiểu.”
“Bạch sư đệ, đừng nghĩ nhiều, chúng ta chỉ cần làm theo lời sư phụ bảo là được. Ngươi chớ quên, sư môn đã chăm sóc chúng ta từ nhỏ, dạy dỗ chúng ta, không cần biết là chuyện gì, chúng ta chỉ cần toàn lực thực hiện là được.” Đại sư huynh vỗ vai hắn, khuyên nhủ.
Bạch Giản Trúc có chút phiền muộn nói: “Đại sư huynh, việc này ta biết, không phải ta đang chất vấn sư môn, ta chỉ có chút khó hiểu.”
“Không nghĩ thông thì đừng nghĩ nữa, đến lúc đó làm theo là được, lợi ích của sư môn chính là lợi ích của chúng ta, hiện tại chính là lúc báo đáp sư phụ.”
Bạch Giản Trúc thở ra một hơi, gật đầu với đại sư huynh: “Đại sư huynh yên tâm, ta sẽ không làm hỏng việc.”
“Vậy là tốt rồi.”
——— ———-
Kim Phi Dao đang đứng trên quảng trường của Hoàng Kim đảo, nhìn cảnh tượng đồ sộ này, đột nhiên cảm thấy mình đã nghĩ quá đơn giản về địa giới tỷ thí.
Ở đó là rất nhiều pháp bảo phi hành đủ loại kiểu dáng, kích cỡ, trên mỗi cái đều cắm cờ xí của môn phái. Pháp bảo phi hành phần lớn là phi thiên thuyền, trên thuyền là những lâu vũ đình các tinh xảo. Ngoài ra còn có pháp bảo hình tròn, ở giữa xây một tiểu lâu, thoạt nhìn giống như bay rất chậm. Còn pháp bảo của Hư Thanh các mà Kim Phi Dao chú ý nhất lại là một thân trúc dài vài chục trượng xanh biếc, bên trên không có bất cứ sửa chữa hay kiến trúc gì cả nhưng bề mặt lớn như thế thì lăn lộn thoải mái, không có phòng ở càng thêm vẻ tiên khí.
Kim Phi Dao nhìn sang pháp bảo phi hành của Toàn Tiên môn liền cảm thấy các tiền bối của Toàn Tiên môn thật là một đám hỗn đản. Đó là một cái phi thiên thuyền, lại kim bích huy hoàng, kim quang chói mắt, nhưng vấn đề là ở chỗ nó quá nhỏ, dài có mười trượng, cùng lắm là chở được đám trưởng lão và đệ tử chân truyền, còn hơn hai trăm tu sĩ Trúc Cơ khác thì ngồi vào đâu?
Trong khi Kim Phi Dao còn đang lo lắng xem phải đứng đâu trên cái phi thuyền hoàng kim kia thì một gã nghi tượng chạy tới, báo cho hơn hai trăm tu sĩ Trúc Cơ biết là bọn họ phải tự dùng pháp bảo phi hành của mình để đi theo phi thiên thuyền, tốt nhất nên theo sát, nếu không sư tôn Nguyên Anh sẽ cho rằng ngươi đang chạy trốn, khó tránh khỏi làm ra chuyện thiếu lý trí nào đó.
Các tu sĩ Trúc Cơ đều xanh mặt, còn chưa biết phải đi tận đâu mà lại bắt bọn hắn tiêu hao linh lực để phi hành theo sau phi thiên thuyền, đây không phải là cố ý đùa giỡn sao? Ai chẳng biết rằng phi thiên thuyền dùng pháp trận và linh thạch, ngồi trên đó không cần phải dùng tới linh lực, hơn nữa lại ổn định và nhanh.
Kỳ thực, bắt bọn họ dùng pháp bảo phi hành của mình cũng không quan hệ, kể cả là phi thiên thuyền toàn lực phi hành thì cũng có rất nhiều pháp bảo phi hành có thể vượt qua nó, cái chính là, các tu sĩ Trúc Cơ của môn phái khác đều được ngồi trên thuyền lớn, vì sao bọn họ lại phải phi hành? Đây không phải là khiến cho người khác xem thường sao?
Hơn nữa lại còn phải tiêu hao linh lực, nếu trên đường không được dừng chân nghỉ thì tu sĩ khó tránh khỏi việc phải dùng bổ linh đan, vậy nên tâm tình ai cũng khó chịu, đầy bụng tức giận nhưng lại không dám trực tiếp bỏ chạy, thật đúng là đủ nghẹn.
“Dùng phi hành pháp bảo của mình, lão nhân kia có phải là có thói quen ngược đãi người khác không, loại chuyện nhàm chán này mà cũng làm ra được. Tuy nhiên, đúng là phi thuyền kia bé như vậy, người người chen chúc càng khó coi hơn.” Kim Phi Dao than nhẹ một tiếng, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, người ta nói thế nào thì cứ làm thế đi.
Đã đến giờ, các phi thiên thuyền đồng loạt phát ra tiếng ông ông, chuẩn bị xuất phát, mà Toàn Tiên môn cũng tiếp đón các tu sĩ Trúc Cơ của họ, bảo bọn họ chuẩn bị, tốt nhất là đi ở bốn phía xung quanh thuyền.
Tức giận thì tức giận, mọi người vẫn phải móc ra pháp bảo, bay ra sau phi thuyền của Toàn Tiên môn, giống như một cái đuôi thật dài. Kim Phi Dao thấy mọi người chen chúc ở phía sau phi thiên thuyền, không có ai nguyện ý phi hành ở hai mạn thuyền, liền đạp phi thảm đến một bên phi thiên thuyền.
Nhìn đầy trời pháp bảo, quang cảnh tương đối đồ sộ, xem ra các môn phái ở Nam Sơn giới đã xuất động hết rồi. Có lẽ còn vài môn phái nhỏ không có pháp bảo phi hành, mấy nhà hợp lại với nhau, ngồi chung trên một phi thiên thuyền.
Nhưng Kim Phi Dao cảm thấy có chút khó hiểu, chẳng lẽ lần địa giới tỷ thí nào cũng động tĩnh lớn thế này? Đây là quang minh chính đại chiếm địa bàn, nếu lúc này vừa vặn có địa giới khác không để ý quy củ, thừa dịp tiến vào đánh thì không phải là không có lực hoàn thủ sao? Tất cả tu sĩ Trúc Cơ và không ít Kết Đan tu sĩ đều tham gia địa giới tỷ thí, có vài môn phái thì ngay cả sư tổ Nguyên Anh cũng đi, thật đúng là để giới lực hư không nha.
Tuy nhiên đây cũng không phải là việc nàng hứng thú, bản thân đã tính toán làm tán tu, bất kể địa giới biến thành dạng gì thì tán tu vẫn có thể tu luyện như thường.
Đội ngũ phi thiên thuyền bắt đầu khởi động, Kim Phi Dao cũng rót linh lực vào trong phi thảm, duy trì tốc độ bằng với phi thiên thuyền, thoải mái bay đi.
Không phải nàng thích ở bên cạnh phi thiên thuyền mà là sợ lão béo kia cho rằng mình chạy trốn, sẽ trút giận lên thần thức của mình. Bên cạnh đó, cái làm nàng lo lắng hơn là nếu tụt lại phía sau quá xa thì tên Bạch Giản Trúc thù dai kia chắc chắn sẽ tìm cơ hội đánh chết mình, nàng không thể để cho hắn có cơ hội này.
Kim Phi Dao nghĩ rất đúng, Bạch Giản Trúc đang đứng ở đầu ngọn trúc, dùng thần thức chú ý nhất cử nhất động của Kim Phi Dao, chỉ cần nàng không theo kịp đoàn phi thiên thuyền của Toàn Tiên môn là hắn sẽ bức nàng ra xa, tìm nơi báo thù. Tu sĩ trong đội ngũ phi thiên thuyền quá nhiều, vô số thần thức quét tới quét lui, thật không nhận ra thần thức của ai với ai, cơ hồ tất cả các tu sĩ đều chìm trong các loại thần thức khác nhau, trừ phi là trốn vào trong phi thiên thuyền, dựa vào cấm chế của phi thiên thuyền để ngăn cản lũ thần thức kia.
Kim Phi Dao cũng khắp người là thần thức, nhưng nàng vẫn chính xác cảm giác được hai luồng thần thức khác thường, một thì tràn ngập sát khí, không cần nghĩ cũng biết là của Bạch Giản Trúc, còn một luồng thần thức khác lại luôn có một loại cảm giác khó nói nên lời, quái dị không thể tả.
Nàng nhìn theo hướng của thần thức đó, phát hiện ở một chỗ rất xa có một phi thiên thuyền thoạt nhìn không có gì khác với các phi thiên thuyền khác. Nàng nheo mắt lại nhìn cờ xí trên thuyền, lúc thấy rõ đó là môn phái nào, Kim Phi Dao không thể không thở dài, hóa ra là thuyền của Vân Sơn phái.
“Kim Phi Dao, phi thảm của ngươi rất được nha, mua ở đâu vậy?” Đang lúc Kim Phi Dao ngồi xếp bằng vận khí để tiết kiệm linh lực thì có một thiếu nữ trên phi thiên thuyền ghé vào mạn thuyền cười hì hì gọi nàng.
Kim Phi Dao mở mắt ra nhìn, hóa ra là Ức Chi, người này có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, vậy mà cũng theo tới, nàng đành phải cười đáp: “Hóa ra là Ức đạo hữu, đãi ngộ của ngươi thật tốt nha, còn được ngồi phi thiên thuyền, không giống như chúng ta, chỉ có thể vác pháp bảo của mình đi làm cu li.”
“Các ngươi có thể ngự khí phi hành, ta lại không thể, không ngồi thuyền thì ta cũng không thể chạy dưới đất được.” Ức Chi cười khanh khách nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]