Trong lòng Bạch Giản Trúc không yên, đi theo Phong Vân Trúc tới Hư Thanh điện.
Hư Thanh điện nằm ở phía tây của Đông Ngọc Hoàng phái. Trong sơn mạch Đông Ngọc Hoàng Sơn sương khói lượn lờ kiến tạo mấy chục tòa cung điện lâuvũ đủ mọi loại kiểu dáng, những cung điện lâu vũ này được bao phủ trongbiển mây bốn phía, đại bộ phận chỉ lộ ra một góc. Trong núi tiên điểubay lượn, linh thú cất tiếng, một mảnh tiên cảnh.
Hư Thanh điệnđược tu kiến cho sư tổ Trúc Hư Vô của bọn họ sau khi bọn Bạch Giản Trúctới Đông Ngọc Hoàng phái, những đệ tử hắn mang về cũng đều ở trong HưThanh điện này. So sánh với những điện đã tồn tại cả ngàn vạn năm kiathì Hư Thanh điện tương đối trẻ tuổi.
Trúc Hư Vô không thích hoàn cảnh thanh nhã cho nên Hư Thanh điện được làm từ linh thạch và bạchngọc, khí thế bàng bạc. Đệ tử Hư Thanh điện ngoài đám Trúc Cơ kỳ BạchGiản Trúc ra thì chỉ có hai người nữa là sư phụ và sư thúc bọn hắn, động phủ ở ngay hai bên Hư Thanh điện.
Đám người Bạch Giản Trúc thìtự động tìm chỗ tạo động phủ trên Hư Thanh phong, do trên núi cả ngàyđều là biển mây tụ tập cho nên có không ít động phủ kể cả giữa trưa vẫnchìm trong mây mờ.
Hai người bọn họ đi tới trước Hư Thanh điện,nhìn cung điện sáng choang trước mắt, Phong Vân Trúc vỗ vai Bạch GiảnTrúc, than thở: “Bạch sư đệ, nếu ngươi bị sư tổ phạt úp mặt vào tườngsám hối ba trăm năm, ta sẽ thường xuyên tới đưa hoa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946707/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.