“Bác, nàng là bằng hữu của ta, do có chút việc xảy ra nên đang bị Nhân tộc đuổi bắt, thế nên ta mới tiện đường đưa nàng tới đây chơi, ta dám cam đoan nàng tuyệt đối là người tốt, chưa từng làm việc gì bất lợi cho Ma tộc chúng ta.” Bố Tự Du nghĩ nghĩ, trả lời.
Bố Tự Du chỉ hy vọng hiện tại người bác này có thể nhớ ra Nhân tộc này là người đã cứu mình. Việc này cũng mới xảy ra, việc trọng đại như vậy, với trí nhớ của tu sĩ Hóa Thần kỳ, hẳn là muốn quên cũng không quên được ấy chứ.
Mà Lang ma đầu lại không nói chuyện, yên lặng nhìn hắn, không biết đang suy nghĩ gì. Từ đầu tới cuối hắn không hề liếc mắt nhìn Kim Phi Dao một cái.
Hoài đại nhân không muốn con mình bị chỉ trích, liền cười nói với Lang ma đầu: “Đại ca, ta thấy tiểu cô nương Nhân tộc này là người cơ trí, nàng còn cố ý mang thọ lễ cho ta nữa. Người có tâm như vậy, ngươi đừng khó xử nàng, chỉ là một tiểu oa nhi Trúc Cơ kỳ, cũng không làm được gì.”
“Còn tặng thọ lễ? Cầm ra cho ta xem.” Lang ma đầu có chút ngoài ý muốn, tên quỷ hẹp hòi kia mà còn có thể đưa thọ lễ?
Lập tức có thiếu nữ Ma tộc run rẩy đi lấy cái hòm của Kim Phi Dao, mọi người cũng ngồi im phăng phắc xem một màn này, tiệc sinh nhật náo nhiệt bỗng chốc bị Lang ma đầu làm cho lạnh ngắt.
Ngay lúc mọi người đang yên tĩnh chờ đợi thì đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946671/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.