Edit: Ladybjrd
Thật không tình nguyện, Kim Phi Dao triệu phi thảm trở về, mang theo hai con ếch đi theo Nhâm Ngạn vòng qua bên cạnh sóng xung kích, đi về phía trước.
Kim Phi Dao nghiêm mặt nhìn phi thảm, đột nhiên chú ý, sao phi thảm lại có hoa văn lạ thế nhỉ? Cẩn thận nhìn lại, lại dùng móng tay cào cào, lúc này mới hiểu được. Đây nào có phải là hoa văn gì mà là do nàng nhiều năm ăn uống trên phi thảm mà ra, nước đường cặn thịt, và cả dấu vết của rượu, của canh… Có vài chỗ còn loang những vết lớn nước hoa quả.
“Đại Nữu, mấy thứ này… có thể giặt đi chứ?” Kim Phi Dao có chút ngượng ngùng, không ngờ pháp bảo phi hành lại ô uế như thế. Nghĩ đến việc quần áo mình hằng ngày đều do Đại Nữu giặt, quần áo cũng là luyện chế ra, nói vậy thì phi thảm này hẳn là cũng có thể giặt.
Đại Nữu nghe xong cúi đầu đánh giá cẩn thận phi thảm. Đột nhiên, biểu cảm của Đại Nữu biến đổi, một luồng yêu khí phun trào ra.
“Sao vậy?” Kim Phi Dao ngạc nhiên nhìn nó, sao đột nhiên lại tức giận, chẳng lẽ ngộ địch?
“Ộp ộp ộp ộp!” Đại Nữu dậm bình bịch lên phi thảm mà kêu, thoạt nhìn phi thường tức giận.
Kim Phi Dao làm sao nghe hiểu được ý tứ của nó, bình thường đối với ngôn hành cử chỉ của Mập Mạp cũng chỉ là đoán. Lúc này chỉ có thể chớp chớp mắt nhìn Đại Nữu tức giận tận trời, không rõ vì sao.
Đúng lúc này, Mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946579/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.