Edit: Ladybjrd
Thấy Hùng Thiên Khôn nhìn mình, hơn nữa sắc mặt còn hơi đổi, Kim Phi Dao biết hắn nhận ra mình, liền cười cười với hắn.
Hiện tại đang chiến đấu, Hùng Thiên Khôn chỉ nhìn lướt qua liền lập tức thu hồi ánh mắt, đôi mày đẹp cau lại.
Tu sĩ ánh vàng rực rỡ phía đối diện cũng nhìn thoáng qua Kim Phi Dao, sau đó khẽ hừ một tiếng khinh thường, hiển nhiên là không có hứng thú với tướng mạo Kim Phi Dao.
Sự hứng thú của hắn vẫn nằm trên người Hùng Thiên Khôn, vì thế liền cười nói: “Mỹ nhân, ngươi dụ dỗ ta đến nơi đây thật ra cũng chỉ là muốn đoạt tính mạng ta sao? Đôi ta không có ân oán gì, nếu ngươi là vì tài bảo thì chỉ cần làm nữ nhân của ta, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi cái đó.”
Dụ dỗ? Hóa ra là Hùng ca chủ động quyến rũ người khác? Chẳng lẽ trăm năm không gặp, hắn đã có ham thích này? Kim Phi Dao chớp mắt mấy cái, ngạc nhiên nhìn về phía Hùng Thiên Khôn.
Hùng Thiên Khôn đột nhiên chớp mắt, mở miệng phun ra mười hai thanh kiếm nữa, hợp thành kiếm trận ba mươi sáu thanh.
Kiếm trận tạo thành từ ba mươi sáu thanh Cúc Sát kiếm phát ra tiếng rít mãnh liệt, sát khí tận trời, một đóa cúc hoa chậm rãi dâng lên từ trong kiếm trận, cao tới gần mười trượng.
Tu sĩ mắt phượng cũng cảm thấy sát ý bức nhân, cùng với lúc trước hoàn toàn là hai người khác nhau, nguy hiểm phi thường. Gậy như ý trên tay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946578/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.