Nói nửa tháng lộ trình là đối với thuyền đánh cá của ngư dân, Kim Phi Dao lại chỉ cần năm ngày đã bay tới đảo Hải Ngư. Dọc đường đi cũng thấy vài tiểu đảo cũng tạm được nhưng dùng thần thức kiểm tra thì thấy đa số đều đã có tu sĩ ở lại. Đảo nhiều người ít, nàng cũng không sợ sau này không tìm được đảo tốt để ở.
Đảo Hải Ngư đúng là danh xứng với thực, nhìn từ xa lại, cả đảo trông như một con cá nổi lên mặt nước, đầu cá, lưng cá và đuôi cá đều có, mà trên bến tàu thì chật kín những thuyền đánh cá, mùi tanh khắp nơi.
Tuy toàn bộ Tinh La Linh giới đều là đảo nhưng cũng có phân khu vực. Để tránh bị động vật biển công kích, con người sống ở những khu đảo nhỏ tập trung, động vật biển thường ít, còn ra ngoài xa thì người ít đi, các loại cá và động vật biển sẽ nhiều lên, vì thế đảo Hải Ngư ở rìa ngoài Tinh La Linh giới này trở thành một tiểu đảo buôn bán thịnh vượng.
Yêu thú và cá biển được phân loại ở đây, sau đó dùng thuyền lớn chở vào các đảo nhỏ bên trong, hoặc là sử dụng truyền tống trận có trên đảo, đỡ phải vất vả. Nhưng truyền tống trận giá cao, hơn nữa phàm nhân bình thường không chịu nổi tác động của truyền tống trận lên cơ thể, đa phần vẫn đi đường biển.
Hàng hóa cũng thế, chỉ có đồ gì quý trọng mới được tu sĩ mang đi đảo khác thông qua truyền tống trận, còn những đồ ăn không đáng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946444/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.