Kim Phi Dao đột nhiên nảy sinh ác ý, nơi này không có ai khác, ai biết được Diễm Văn trân châu tốt xấu thế nào. Dứt khoát giết người diệt khẩu hoặc là trực tiếp bỏ chạy.
Đúng lúc này, đột nhiên có người im hơi lặng tiếng bơi ra, “Lá Cây, sao ngươi lại ở đây?”
Nữ yêu tộc kia thấy người tới thì kinh hỉ cười, bơi qua lôi kéo người nọ,nói: “Trương bá bá, ta đang ở đây lấy Diễm Văn trân châu thì người nàyđột nhiên nhảy ra hét lớn một tiếng làm ta sợ, hại ta thất thủ, Diễm Văn trân châu chạy mất, hiện tại đang nói chuyện bồi thường.”
Người được nàng gọi là Trương bá bá nhìn thoáng qua Kim Phi Dao, “Ngươi định bồi thường thế nào?”
Kim Phi Dao tỏ vẻ thành khẩn đáp: “Ta nguyện ý bồi thường theo ý của Lá Cây tiểu thư, có điều là trên người ta tạm thời không có linh thảo và đandược, có thể thư thư cho ta không?”
“Long Ngâm đan cũng không có một viên?” người này có chút kinh ngạc, lại có người nghèo đến mức này, cơ hồ tới mức ăn xin rồi.
Lá Cây cảm thấy mình quá xui xẻo, lại gặp phải tên gia hỏa nghèo như vậy,“Trương bá bá, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ, cũng không thể đểnàng đi như vậy.”
Kim Phi Dao không hé răng, vẻ mặt lạnh nhạtnhìn xem hai người bọn họ định xử lý mình thế nào. Mà nàng có thể khônglạnh nhạt sao? Vị mà nữ yêu tộc tên Lá Cây gọi là Trương bá bá kia làmột gã Nhân tộc Hóa Thần sơ kỳ.
Nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946314/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.