Lá Cây ở bên cạnh vội vàng nói: “Không phải là thịt khô, đây là Long thânthần thịt, làm bảo vật của Bách Hợp thành, chỉ có thể thăm viếng, khôngthể ăn.”
“Nói đến nói đi vẫn là thịt khô, có thần thông gì chứ,chẳng lẽ tòa đại trận này là do thịt khô này duy trì?” chủ đề thảo luậnhiện tại là thịt khô, không phải là thường thức về yêu tộc, Kim Phi Daovuốt cằm, cẩn thận đánh giá cột thịt khô kia.
“Đồ quê mùa, đây là thánh vật, chỉ để đây để mọi người đến cúng bái thôi.” Lá Cây ngẩng đầu, kiêu ngạo nói.
Kim Phi Dao nhất thời nghẹn lời, tín ngưỡng yêu tộc thực thành tâm nha. Màlúc Kim Phi Dao hỏi nàng cũng không hề tỏ ra hoài nghi, điều đó chứng tỏ là chỉ có yêu tộc ở chỗ các nàng mới cúng bái thịt khô. Vì thế Kim PhiDao lại hỏi: “Thánh vật này to lớn như vậy, lúc sinh tiền chắc chắn làrất vĩ đại.”
“Coi như ngươi biết hàng, đây là thân thể của tổtiên Thủy tộc chúng ta, Thanh Long.” Lá Cây đắc ý liếc mắt nhìn Kim PhiDao, trên mặt đầy tự hào.
“Thanh Long?” Kim Phi Dao bị vận maybất thình lình rơi trúng đầu làm cho choáng váng, đây chính là huyếtnhục thực hồn của lão yêu long rồi, đúng là huyết nhục, còn tưởng là cất giấu ở chỗ nào, hóa ra là bị đám yêu tộc treo ngay trong thành mà không sợ bị người khác ăn mất.
Trong lúc nói chuyện, Bạch Thủy ngư đãbay qua chỗ thịt khô, Lá Cây chắp hai tay vào bái, Kim Phi Dao nhìn raphía sau của thịt khô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946312/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.