“Ông” trong thành đột nhiên xuất hiện một tiếng vang lớn, màn hào quang ngăntrở nước biển bao năm bắt đầu kịch liệt chớp lên, thoạt nhìn tựa hồ cóthể vỡ bất kỳ lúc nào.
Ánh mắt mọi người đều bị đại trận hấp dẫn, toàn bộ nhìn về phía màn hào quang. Màn hào quang lóe lêm một cái, chớp động phi thường lợi hại, đây là chuyện chưa từng xảy ra, trong lòng mọi người đều có dự cảm không tốt.
Màn hào quang đột nhiên vỡ ra một mảng to năm, sáu trượng, một dòng nước biển liền tuôn vào thành, vừavặn nện vào người Văn vương ở tiền phương. Hắn không kịp chạy, bị cộtnước biển đổ trúng, xung lượng vĩ đại trực tiếp hất văng hắn ra ngoài.Theo sau miếng vỡ thứ nhất, trên màn hào quang không ngừng có nhữngmiếng vỡ mới, nước biển điên cuồng đổ xuống Bách Hòa thành.
“Không tốt!” Thủy quân vương đang lúc sắp bắt Kim Phi Dao thì diễn ra cảnhtượng đó, nhìn nước biển không ngừng tuôn vào thành, chẳng bao lâu nữathì pháp trận sẽ biến mất hầu như không còn. Hắn tức giận mắng mộttiếng, không chú ý đến Kim Phi Dao nữa, quay đầu phóng trở lại Hải Toàncác. Phía dưới Hải Toàn các có một chỗ bí mật, đại trận Quan Hải trậnđược đặt ở đó. Thịt thần long đã không còn, lúc này phải dùng linh thạch để duy trì đại trận, nếu không đến lúc nước biển vào đầy thì Quan Hảitrận sẽ biến mất hoàn toàn.
Yêu tộc trong thành thì không sao,nước biển xông vào cũng không làm bọn họ chết được, cái chính là nếu mất đi sự bảo vệ của Quan Hải trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946248/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.