Kim Phi Dao nổi giận đùng đùng ra khỏi thánh địa, không ngờ lại bị lừa, Khí Mị thuật! Còn cả cái thánh địa rách nát này nữa, rõ ràng chỉ là một nơi đặt pháp trận, còn bị Địa tộc ngốc lừa.
Hoa Uyển Ti và Mập Mạp lúc này đang ở trên mặt đất bàn bạc với vương thượng Ức Thổ xem sau này nên ở trên mặt đất hay dưới lòng đất, còn những Địa tộc khác thì hưng phấn chạy tới chạy lui. Trong lúc ba người bàn chuyện còn phải chú ý nhắc nhở bọn họ không được ăn lung tung kẻo chết người.
Kể cả là như vậy thì cũng vẫn có mấy Địa tộc cả gan hái mấy loại quả chín đỏ xuống, dè dặt cẩn trọng nếm thử. Ăn phải quả ngọt thì cười tươi, dính quả chua thì cau mày phỉ nhổ không ngừng, có người thì bị đau bụng, ôm bụng gào khóc thảm thiết chạy tới chỗ Hoa Uyển Ti xin Giải Độc hoàn.
Sau khi bị độc nhiều, nhóm Địa tộc mới cẩn thận hơn, chỉ ôm trái cây và hoa lá trên tay chứ không dám tùy ý ăn bậy.
Nàng cho rằng lúc đi Kim Phi Dao nói như vậy thì ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng mới có thể đi lên, nghe khẩu khí đó thì có khả nằng còn phải vài năm. Nhưng mới chưa tới hai canh giờ đã thấy Kim Phi Dao mang vẻ mặt cáu giận xuất hiện.
“Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi?” Hoa Uyển Ti kinh ngạc nhìn nàng, sắc mặt khó coi như vậy, chỉ sợ là sự tình không đàm phán thành công.
Kim Phi Dao ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946216/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.