Chỉ lát sau, Lưu Hỉ đã mang giải độc đan tới. Bước vào cửa, nhìn sắcmặt hai người thì không thấy có dấu hiệu trúng độc, tuy nhiên nàng cũngkhông hỏi nhiều, những tu sĩ cao giai đều có bí mật riêng tư không muốnai biết, vì thế nàng chỉ nói giá của Bách Tiêu Kim Lộ, “Tiên tử, ta đãhỏi giá của Bách Tiêu Kim Lộ, cần một trăm linh thạch cực phẩm, khôngbiết tiên tử có muốn luyện chế không?”
“Bao nhiêu cơ?” Kim Phi Dao kinh ngạc nhìn nàng, vốn tưởng rằng có đắt thì nhiều nhất cũng một, hai khối linh thạch cực phẩm thôi, dù sao đây cũng chỉ là thuốc giải độcchứ không phải là thánh đan làm người ta phá tan bình cảnh để tiến giai.
Lưu Hỉ vẫn cười tủm tỉm như trước, nói: “Một trăm linh thạch cực phẩm, vìcó mấy vị linh thảo rất khó tìm, mấy chục năm cũng chưa chắc kiếm đượcmột gốc cho nên giá hơi cao.”
“Các ngươi cố tình tăng giá nha.” Kim Phi Dao cũng không hòa nhã nữa, chắc chắn bọn họ cố ý.
“Tiên tử nói đùa, đây đâu phải là cường mua cường bán, nếu không thể thỏathuận giá thì sinh ý không ở nhân ý vẫn còn mà.” Lưu Hỉ cười nói, nếuthật sự có thể làm thành công vụ mua bán này thì nàng cũng được chiakhông ít.
Kim Phi Dao nhìn nàng, cười lạnh một cái, sau đó quayđầu nói với Hoa Uyển Ti: “Đi, chúng ta không cần Bách Tiêu Kim Lộ nữa,các ngươi cứ giữ lấy tự dùng đi.”
Nói xong, hai người liền đứnglên, đẩy Lưu Hỉ đang đứng chắn trước cửa ra, định rời khỏi Bách Hoancác. Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946149/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.